LÀM CHỨNG CHO CHÚA GIỮA ĐỜI THƯỜNG:
Tại Thủ đô Ma-ni-la nước Phi-líp-pin, có trường Đại học Công giáo A-ta-di-ô do các cha dòng Tên sáng lập, tọa lạc trên một ngọn đồi. Đây là một trường cung cấp rất nhiều nhân tài cho đất nước Phi. Dưới chân trường Đại học này là một khu lao động nghèo, trong đó có một Cộng đoàn tu sĩ Tiểu đệ. Đa số các tu sĩ ở đây đã từng ở Việt nam.
Một hôm, một vị linh mục dòng Tên người Mỹ, là Giáo sư Đại học A-ta-di-ô tình cờ đi lạc vào khu lao động ấy và giữa đường gặp được một tu sĩ Tiểu đệ người Bỉ. Sau khi làm quen, vị linh mục người Mỹ đã hỏi tu sĩ người Bỉ: “Thầy làm gì ở khu lao động này ?” Tu sĩ người Bỉ kia trả lời: “Hằng ngày tôi đi chợ, nấu ăn, giặt quần áo, đi làm thuê làm mướn cho những ai cần”. Nghe thế, vị linh mục người Mỹ rất lấy làm tiếc về sự hy sinh lãng phí của tu sĩ trí thức người Bỉ kia. Ông cũng cho biết công việc của ông ở đây là: Dạy học cho các sinh viên, đi thuyết trình đó đây nhằm rao giảng Tin mừng qua việc đào tạo thêm những nhà trí thức phục vụ Giáo hội Phi.
Chúa nhật 03/7/2022 - Tuần 14 TN
Lời Chúa: Lc 10,1-12.17-20
1 Sau đó, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. 2 Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. 3 Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. 4 Đừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. 5 Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!” 6 Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ ở lại với người ấy; bằng không thì bình an đó sẽ trở lại với anh em. 7 Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Đừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. 8 Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. 9 Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: “Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần các ông”. 10 Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: 11 “Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần”. 12 Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành Xơ-đôm còn được xử khoan hồng hơn thành đó”. 17 Nhóm Bảy Mươi Hai trở về, hớn hở nói: “Thưa Thầy, nghe đến danh Thầy, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con”. 18 Đức Giê-su bảo các ông: “Thầy đã thấy Xa-tan như một tia chớp từ trời sa xuống. 19 Đây, Thầy đã ban cho anh em quyền năng để đạp lên rắn rết, bọ cạp và mọi thế lực Kẻ Thù, mà chẳng có gì làm hại được anh em. 20 Tuy nhiên, anh em chớ mừng vì quỷ thần phải khuất phục anh em, nhưng hãy mừng vì tên anh em đã được ghi trên trời”.
Người đi đường cần phải mang theo bao bị, túi xách. Đi càng lâu càng xa, bao bị càng lớn, va li càng to. Vậy mà Đức Giê-su lại căn dặn người môn đệ ra đi rao giảng Tin Mừng không túi tiền giắt lưng, cũng chẳng bao bị, túi xách, va li. Lỡ hết tiền dọc đường chẳng lẽ ngửa tay xin? Không có đồ dùng cá nhân thì lấy gì lo cho những nhu cầu tối thiểu? Cần phải hiểu đúng lời Đức Giê-su: Ngài muốn hành trang người tông đồ phải là hành trang gọn nhẹ, đơn giản hết sức. Đúng hơn nữa, hành trang ấy phải là lòng yêu mến Thiên Chúa, tâm tình nhiệt thành đối với các linh hồn, nhất là đối với những người chưa biết Đức Ki-tô, chưa nghe biết Tin Mừng Nước Trời. Chính lòng yêu mến Chúa và công cuộc Nước Trời mới là hành trang cho sinh hoạt mỗi ngày của những ai muốn làm tông đồ.
Một điểm khác giống nhau nữa, đó là thái độ tích cực trao ban. Vào nhà thì trước tiên là chúc bình an, không cần để ý xem nhà đó có ai xứng đáng với ơn bình an không (Lc 10, 6). Vào thành thì chữa lành những người đau yếu, và loan báo Tin Mừng về Nước Thiên Chúa (Lc 10, 9). Ngay cả khi không được đón tiếp thì cũng không có phản ứng bạo động (Lc 10, 10-11). Cử chỉ phủi bụi chân là dấu hiệu cho thấy mình không muốn liên can gì nữa, ngay cả bụi chân cũng không giữ lại.
Bảy mươi hai môn đệ trở về gặp Chúa, quá đỗi vui mừng vì họ làm được điều chưa từng thấy, đó là trừ quỷ. Các ông lần đầu tiên có kinh nghiệm về sức mạnh của Danh Chúa Giêsu. “Nhân danh Ngài, cả ma quỷ cũng phải khuất phục chúng con” (Lc 10, 17). Tên của Đức Giêsu trừ được quỷ và chữa lành anh què (Lc 9, 49; x. Cv 3, 6
Khi các ông đang nói về trải nghiệm trừ quỷ của mình thì Đức Giêsu, như trong một thị kiến về tương lai, nhìn thấy sự sụp đổ của Xatan. Xatan từ trời ngã xuống như một tia chớp (Lc 10, 18). Nước của Xatan là có thật và mạnh (Lc 11, 18.21). Tuy cuộc chiến với Xatan còn kéo dài, và nước của Xatan chỉ sụp đổ hoàn toàn vào ngày tận thế, nhưng qua việc trừ quỷ, Đức Giêsu đã khai mở Nước Thiên Chúa (Lc 11, 20). Chiến thắng chung cục đã được bảo đảm bởi những gì Đức Giêsu và các môn đệ đã và đang làm trên thế giới (x. Ga 12, 31; 14, 30; 16, 11; Rm 16, 20).
Khi sai các môn đệ lên đường, Chúa Giêsu biết họ sẽ gặp nhiều nguy hiểm, như chiên ở giữa sói, mà lại không có gì bảo đảm (Lc 10, 3-4). Nhưng Ngài đã trang bị cho họ uy quyền trên mọi thứ kẻ thù nên không gì làm hại họ. Điều đó được nói đến trong Lc 10, 19; Mc 16, 18 và Cv 28, 3-5.
Niềm vui đích thực của người môn đệ không phải là trừ được quỷ, nhưng là thấy tên mình được ghi trên trời, nghĩa là được cứu độ (Lc 10, 20).
Lạy Chúa Giê su, Xưa Chúa đã sai các môn đệ đi truyền giáo trong tư thế siêu thoát, không cậy dựa vào thế lực của tiền bạc hay các phương tiện vật chất. Nay xin Chúa cũng cho chúng con biết chia sẻ Tin mừng với niềm vui của người mục tử khi tìm thấy con chiên lạc. Cho chúng con biết nói về Chúa với sự xác tín và kèm theo những dấu chỉ tình yêu. Xin ban cho chúng con góp phần đẩy lùi văn hóa sự chết, là sự dữ, bất công và sa đọa. Xin giúp chúng con biết lau khô những giọt lệ của bao người đang đau khổ cả về thể xác cũng như tinh thần.
Lạy Chúa, thế giới thật bao la và vòng tay của chúng con lại quá bé nhỏ. Xin dạy chúng con biết nắm chặt tay nhau. Xin cho chúng con biết hợp tác với những người thiện chí dù họ không cùng niềm tin với chúng con, để mọi người cùng nhau loại trừ các tệ nạn xã hội, xây dựng một xã hội mới công bình và nhân ái theo thánh ý Chúa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét