LẠY CHÚA, CON ĐÃ TIN RỒI! Tạp chí Âm Vang Lộ-Đức (Écho de Lourdes) thuật lại một câu chuyện có thật như sau: Có một người vô thần có đứa con gái yêu quý bị bệnh bại liệt mà các bác sĩ đều đã chịu bó tay, không tài nào cứu chữa được nữa. Ông nghe những người quen biết đồn rằng Đức Mẹ ở Lộ-Đức nước Pháp, có thể chữa lành cho cô bé. Cuối cùng thì ông cũng đã chấp nhận đưa con gái đến Lộ-dức, nhưng không quên tuyên bố với những người bạn cả Công Giáo lẫn vô thần rằng: “Nếu tôi thấy con gái tôi được chữa khỏi, nếu tôi thấy tỏ tường nó chỗi dậy và đi lại được, tôi sẽ tin rằng Thiên Chúa hiện hữu!” Khi đến Lộ-Đức, ông đưa con gái lại gần, chen giữa đám đông những bệnh nhân đang vây quanh chiếc giếng mà Đức Mẹ thường làm phép lạ. Khi gặp được cha Bailly, một Linh Mục thường trực phụ trách tại địa điểm hành hương này, ông đã nói tất cả về nỗi niềm còn bán tín bán nghi của mình vào phép lạ. Và đúng lúc em bé được đưa xuống chiếc giếng cạn để nhúng ướt hoàn toàn trong nước, cha Bailly đã lớn tiếng nói với mọi người đang có mặt: “Có ai trong các vị hiện diện ở đây bằng lòng tận hiến chính mình làm hy tế cho Thiên Chúa Nhân Lành để cầu nguyện cho một người vô thần không ? Có ai không ? Chỉ một người thôi, bằng lòng cam chịu cơn bệnh nan y cho tới chết để cho cô bé này được lành, và để cho người cha vô thần này được trở lại đạo không ?” Mọi người yên lặng... Mấy phút trôi qua... Chợt có một nữ bệnh nhân trung niên chống nạng hai bên nách khó nhọc bước ra khỏi đám đông và nói nhỏ nhẹ thật khiêm tốn: “Vâng, có tôi, tôi xin tự nguyện!” Ngay lúc ấy, bé gái liền được khỏi bệnh và tự mình bước ra khỏi miệng giếng. Người cha vô thần vội quỳ xụp xuống, thổn thức: “Lạy Chúa, xin Chúa tha tội cho con, con tin rồi!”
Thứ ba 21/3/2023 - Tuần 4 MC
Lời Chúa : Ga 5,1-3a.5-16
1 Sau đó, nhân dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang. 3a Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt 5 ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. 6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói: “Anh có muốn khỏi bệnh không ?” 7 Bệnh nhân đáp: “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi!” 8 Đức Giê-su bảo: “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi!” 9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được. Hôm đó lại là ngày sa-bát. 10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh: “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng!” 11 Nhưng anh đáp: “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi: 'Anh hãy vác chõng mà đi!'“ 12 Họ hỏi anh: “Ai là người đã bảo anh: ‘Vác chõng mà đi’ ?” 13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. 14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói: “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước!” 15 Anh ta đi nói với người Do-thái: Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. 16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.
Chúa Giêsu thường “la cà” ở những nơi có những người khốn khổ, để chia sẻ với họ, an ủi họ, giúp đỡ họ và nếu họ tin thì cứu chữa họ.
Tin mừng cho biết khi Đức Giêsu đến bờ hồ Bếtsaiđa, thì đã có rất nhiều bệnh nhân nằm la liệt cùng với thân nhân của họ chờ chực sẵn bên hồ. Giữa đám đông bệnh nhân ấy, Chúa nhận ra một người đau khổ cô độc nhất, anh bị tàn tật, bất toại hay tê liệt như lời anh thưa với Chúa: “Không có ai khiêng tôi xuống nước cả”. Anh đã nằm ở đây 38 năm rồi, thời gian quá dài. Bao nhiêu người đã đi qua, kể cả những vị lãnh đạo dân Do thái, không ai màng tới.
Nhưng Đức Giêsu đã nhìn thấy, động lòng thương và đã chữa lành anh. Không những Chúa chữa bệnh nơi thân xác mà Ngài còn muốn tiến xa hơn, khi kêu gọi người được chữa lành hãy nghĩ đến phần hồn của anh với lời nhắn nhủ: “Anh đừng phạm tội nữa”.Đức Giêsu cho anh bại liệt lành bệnh và bước đi trong an vui trong ngày sabat - ngày của niềm vui. Trong lúc người biệt phái ngăn cản anh vác chõng lại hạch hỏi anh thật độc ác, chỉ vì ngày sabat, ngày nghỉ với họ cũng có nghĩa là không được vác chõng. Họ không thông cảm với anh khi anh bị khổ suốt 38 năm dài, họ vẫn cứ muốn trói buộc anh trong căn bệnh bại liệt chỉ vì câu nệ lề luật. Họ mang hình ảnh nhân loại không biết cảm thông nỗi khổ của nhau, đối xử với nhau từ ích kỷ đến tàn ác chỉ biết bắt bẻ và kết án.
Đức Giêsu đã thực hiện một dấu lạ để mời gọi con người mở mắt nhìn Ngài là Đấng Cứu Thế. Thế nhưng, không ai đã nhận ra sự hiện diện của Ngài. Riêng những người Do thái, những vị lãnh đạo tôn giáo Do thái đang có mặt ở đó lại dựa vào đó, để bắt bẻ Chúa đã lỗi ngày hưu lễ. Đối với Chúa, Ngài đến làm ơn cho người ta, mạng sống con người quí trọng hơn hết.
Lạy Chúa Giêsu, con cảm động khi nhìn thấy hình ảnh Chúa ở bên hồ Bết-đa-tha. Ở đó có bao nhiêu người bệnh tật đau khổ đang chờ đợi một sự giúp đỡ, chờ đợi một cơ may. Thật hạnh phúc cho người lâm bệnh đã ba mươi tám năm, vì Chúa cảm thông với nỗi đau khổ của anh. Hạnh phúc cho anh vì được Chúa đến hỏi thăm và cứu giúp.
Vâng, Chúa thực sự chia sẻ nỗi đau khổ của con. Chúa được Chúa Cha sai đến để chữa trị bệnh tật cho chúng con, phần xác cũng như phần hồn. Con mang trong thân xác bao nỗi đớn đau bệnh tật. Cho dù thân xác con không bại liệt, nhưng linh hồn con đã bao năm tê cứng trong tội lỗi. Bao nhiêu năm sống ở trần gian, là bấy nhiêu năm linh hồn con thoi thóp. Những ngày con sống đẹp lòng Chúa thật là ít, còn những ngày vô độ thì rất nhiều.
Lạy Chúa Giêsu, nếu Chúa hỏi con có muốn khỏi bệnh không, thì con cũng trả lời như người bại liệt: không có ai giúp con. Vâng, không có ai giúp đỡ con ra khỏi tội lỗi, và cũng không ai có thể giúp con được. Chỉ có mình Chúa mà thôi. Chỉ có Chúa mới có thể chữa trị tận căn mọi tội lỗi đời con. Chỉ có Chúa mới ban phát và phục hồi lại sự sống nơi linh hồn con. Xin cho con biết chạy đến với Chúa để được chữa lành chứng tê liệt của linh hồn. Xin dạy con biết chạy đến với Lời Chúa, nơi bàn thờ Chúa, nơi Thánh Thể để được bồi dưỡng sinh lực. Xin nâng con chỗi dậy và đứng thẳng lên để làm lại cuộc đời. Qua Bí tích Rửa tội và Giải tội, Chúa đã cho con được đứng lên, thế nhưng con vẫn qụy ngã mãi. Xin Chúa đừng bỏ con. Xin Chúa ở lại trong đời con cũng như Chúa đã ở bên cạnh người bại liệt ngày xưa. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét