Văn Cao chẳng những là một nhạc sĩ tài hoa, mà còn là một họa sĩ, một văn sĩ, một thi sĩ.
Có một bài thơ rất ngắn ông làm năm 1967, mang tựa đề là Không Đề.
Con thuyền đi qua để lại sóng
đoàn tàu đi qua để lại tiếng
đoàn người đi qua để lại bóng
tôi không đi qua tôi để lại gì?
Theo Văn Cao, chỉ ai đi qua mình, dám vượt qua cái tôi của mình, người ấy mới có gì để lại cho hậu thế. Đức Giêsu đã sống mầu nhiệm vượt qua suốt đời. Ngài không sống cho mình, nhưng cho Thiên Chúa Cha.
Thứ tư 17/3/2021 - Tuần 4 MC
Lời Chúa: Ga 5,17-30
17 Khi ấy, Đức Giê-su trả lời người Do-thái : “Cho đến nay, Cha tôi vẫn làm việc, thì tôi cũng làm việc.” 18 Bởi vậy, người Do-thái lại càng tìm cách giết Đức Giê-su, vì không những Người phá luật sa-bát, lại còn nói Thiên Chúa là Cha của mình, và như thế là tự coi mình ngang hàng với Thiên Chúa. 19 Đức Giê-su lên tiếng nói với họ rằng : “Thật, tôi bảo thật các ông : người Con không thể tự mình làm bất cứ điều gì, ngoại trừ điều Người thấy Chúa Cha làm ; vì điều gì Chúa Cha làm, thì người Con cũng làm như vậy. 20 Quả thật, Chúa Cha yêu người Con và cho người Con thấy mọi điều mình làm, lại sẽ còn cho người Con thấy những việc lớn lao hơn nữa, khiến chính các ông cũng phải kinh ngạc. 21 Chúa Cha làm cho kẻ chết trỗi dậy và ban sự sống cho họ thế nào, thì người Con cũng ban sự sống cho ai tuỳ ý. 22 Quả thật, Chúa Cha không xét xử một ai, nhưng đã ban cho người Con mọi quyền xét xử, 23 để ai nấy đều tôn kính người Con như tôn kính Chúa Cha. Kẻ nào không tôn kính người Con, thì cũng không tôn kính Chúa Cha, Đấng đã sai người Con. 24 Thật, tôi bảo thật các ông : ai nghe lời tôi và tin vào Đấng đã sai tôi, thì có sự sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng đã từ cõi chết bước vào cõi sống. 25 Thật, tôi bảo thật các ông : giờ đã đến – và chính là lúc này đây – giờ các kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa ; ai nghe thì sẽ được sống. 26 Quả thật, Chúa Cha có sự sống nơi mình thế nào, thì cũng ban cho người Con được có sự sống nơi mình như vậy, 27 lại ban cho người Con được quyền xét xử, vì người Con là Con Người. 28 Các ông chớ ngạc nhiên về điều này, vì giờ đã đến, giờ mọi kẻ ở trong mồ sẽ nghe tiếng người Con 29 và sẽ ra khỏi đó : ai đã làm điều lành, thì sẽ sống lại để được sống ; ai đã làm điều dữ, thì sẽ sống lại để bị kết án. 30 Tôi không thể tự ý mình làm gì. Tôi xét xử theo như tôi được nghe, và phán quyết của tôi thật công minh, vì tôi không tìm cách làm theo ý riêng tôi, nhưng theo ý Đấng đã sai tôi.
Một trong những bức họa nổi tiếng mà Michelangelo đã vẽ nơi Nhà Nguyện Sistine đó là bức họa “Ađam được Tạo Dựng”. Điểm đáng chú ý trong bức họa ấy là ánh mặt của Thiên Chúa chăm chú nhìn Ađam và ngón tay Thiên Chúa hướng thẳng hết mức để có thể chạm đến được ngón tay Ađam nhằm kéo Ađam về phía Ngài. Đối nghịch lại, ánh mắt của Ađam thiếu sinh khí, chẳng tha thiết gì với tình thương cứu vớt của Thiên Chúa. Đặc biệt, ngón tay của Ađam như thể chẳng muốn vươn lên để đụng chạm tới ngón tay của Thiên Chúa. Bức họa của Michelangelo gợi nhắc cho chúng ta về hai tâm thế đối nghịch được đề cập trong các bài đọc Lời Chúa thứ Tư tuần IV mùa chay hôm nay. Trong khi Thiên Chúa tìm đủ mọi cách để thi ân giáng phúc cho dân Chúa, thì ngược lại dân Chúa chán nản, thất vọng, thờ ơ, chẳng đoái hoài gì đến tình thương của Ngài (Bài đọc 1). Đặc biệt, ở bài Tin mừng chúng ta thấy Chúa Giêsu miệt mài làm việc nhằm thi thố quyền năng cứu rỗi của Thiên Chúa cho những con người khốn khổ về đang thể xác lẫn tâm linh, nhưng người ta chẳng mấy bận tâm đến điều đó; trái lại, người ta còn tìm đủ mọi mưu mô, cạm bẫy để tiêu diệt Ngài cho khuất mắt người ta!
Hình ảnh Ađam chẳng thiết tha gì với Thiên Chúa giàu lòng xót thương, thậm chí còn trở nên thù nghịch với Thiên Chúa, hình ảnh ấy có trong bạn và tôi. Mỗi khi chúng ta đắm đuối trong những đam mê, dục vọng trần gian, xác thịt mà chẳng thiết tha gì với thực tại thiêng liêng tốt lành trên trời cao, là khi ấy chúng ta đang để cho con người Ađam cũ nơi mình trỗi dậy và đẩy chúng ta xa Chúa.
Mùa Chay này, nguyện xin cho mỗi chúng ta biết vươn thẳng cánh tay ra cho Chúa cứu vướt ta ra khỏi vũng lầy đam mê, tội lỗi và chết chóc.
Lạy Chúa Giêsu, ai trong chúng con cũng thích tự do, nhưng mặt khác chúng con thấy mình dễ bị nô lệ.
Có nhiều xiềng xích do chính chúng con tạo ra. Xin giúp chúng con được tự do thực sự : tự do trước những đòi hỏi của thân xác, tự do trước đam mê của trái tim, tự do trước những thành kiến của trí tuệ.
Xin giải phóng chúng con khỏi cái tôi ích kỷ, để dễ nhận ra những đòi hỏi tế nhị của Chúa, để nhạy cảm trước nhu cầu bé nhỏ của anh em.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con được tự do như Chúa. Chúa tự do trước những ràng buộc hẹp hòi, khi Chúa đồng bàn với người tội lỗi và chữa bệnh ngày Sabát. Chúa tự do trước những thế lực đang ngăm đe, khi Chúa không ngần ngại nói sự thật. Chúa tự do trước khổ đau, nhục nhã và cái chết, vì Chúa yêu mến Cha và nhân loại đến cùng. Xin cho chúng con đôi cánh của tình yêu hiến dâng, để chúng con được tự do bay cao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét