Tối (5/12), tập 8 chương trình Quyền lực ghế nóng đã lên sóng, với chủ đề Tiếc nuối, Xin lỗi, Cảm ơn. Tiến sĩ Lê Thẩm Dương đã có nhiều pha bình luận gay cấn và sâu sắc.
Sống mà không có cảm xúc thì đừng làm người nữa
"Tiếc" là một dạng cảm xúc khi người ta làm sai một điều gì đó theo cách nhìn của họ. Cái sai này chỉ có ông trọng tài thời gian là thấy được thôi, chứ ở thời điểm đó có ai thấy mình sai đâu.
Thời gian và nước lã là hai vị thuốc lí tưởng nhất trái đất này. Có lúc người ta thấy sai ngay sau đó, nhưng đôi khi phải tới cuối đời mới thấy sai và tiếc nuối.
Cảm thấy sai thì mới tiếc, không sai lấy gì ra mà tiếc. Có những sự việc rõ ràng sai mà lại không sai. Chẳng hạn người ta bảo li hôn là sai, nhưng tôi thấy li hôn chẳng có gì sai. Li hôn quá tuyệt vời nếu ở thời điểm đó cả hai người đều không tiếc.
Cái tiếc này chỉ thuộc về cá nhân. Chốt lại, người ta chỉ tiếc khi qua thời gian họ cảm thấy mình sai.
Tiếc xảy ra trong hai trạng thái, một là vô tình, hai là bản chất. Nếu bạn sang châu Âu, lúc nào cũng thấy người ta xin lỗi, tràn ngập đường phố là xin lỗi. Tôi vô tình đi cắt mặt người ta, tôi cũng phải xin lỗi. Tôi tiếc vì sao tôi lại mất lịch sự thế. Đó là cái tiếc vô tình.
Cái tiếc đầy tính bản chất là khi sống mà động cơ thì hèn, ý chí thì tầm bậy, lười biếng, rất tệ hại, nhưng khi nào trời giáng xuống thì mới tỉnh. Tại thời điểm ấy, đời chưa dạy, vẫn chưa thấy.
Cái đầu tiên khiến người ta tiếc trong cuộc đời là sức khỏe. Phá banh xác ra, nói không nghe, nhưng đến cuối đời lại tiếc. Không chịu học thì hỏng não, ăn nhậu nhiều thì hỏng cơ bắp.
Cái tiếc thứ hai là tình yêu, hôn nhân, gia đình.
Cái tiếc thứ ba là bạn bè. Người ta chơi với anh bằng tình bạn, anh lại chơi với họ bằng thái độ của thằng bè. Phải kiếm bằng được một thằng tri kỉ, cái này còn khó hơn cả kiếm vợ.
Cái tiếc cuối cùng là tiếc trong sự nghiệp... Chỉ biết làm giàu mà không biết người khác, sau này hối không kịp. Hoặc làm giàu mà phi pháp thì càng gây nhiều hối hận.
Tự tử là hèn mạt. Bất tín, bất nghĩa, bất hiếu hoàn toàn sửa được nhưng bất nhân thì không sửa được
Nguyên nhân đầu tiên gây nên sự tiếc nuối là do mình vô tình hoặc cực kì thiếu rèn luyện, nếu không rèn luyện thì chẳng làm được cái gì.
Nguyên nhân tiếp theo là nguyên nhân của nhận thức. Não thế nào thì sai thế đó, nên có cái sai sửa được và không sửa được. Đi tù là hết sửa được. Bất tín, bất nghĩa, bất hiếu hoàn toàn sửa được nhưng bất nhân thì không.
Không tiếc nuối thì không phải con người. Chết mới thấy tiếc thì mày nên chết đi cho xong. Bởi vậy, cần chung sống với cái tiếc và sửa sai cho nó. Chứ nếu tự tử thì là đại họa với vợ con, cha mẹ. Tự tử là hèn mạt. Phải chủ động thấy được cái sẽ tiếc chứ đừng bị động rồi nằm than vãn sao số mình khổ thế.
Nam và nữ có những cái tiếc khác nhau, phụ thuộc vào đặc trưng giới tính. Đàn ông đặc trưng duy trì nòi giống nên càng nhiều người yêu càng tốt. Phụ nữ muốn duy trì nòi giống bằng cách chọn con tốt nhất nên càng nhiều người thích họ càng thích, nhưng lại không thích chính cái người đó.
Người phụ nữ có gia đình thường không lăng nhăng, nhưng theo bản năng, họ vẫn thích có nhiều người thích mình....
Thứ tư 02/01/2019
Lời Chúa: Ga 1,19-28
(19) Và đây là lời chứng của ông Gioan, khi người Dothái từ Giêrusalem cử một số tư tế và mấy thầy Lêvi đến hỏi ông: "Ông là ai?" (20) Ông tuyên bố thẳng thắn, ông tuyên bố rằng: "Tôi không phải là Ðấng Kitô". (21) Họ lại hỏi ông: "Vậy thì thế nào? Ông có phải là ông Êlia không?" Ông nói: "Không phải." - "Ông có phải là vị ngôn sứ chăng?" Ông đáp: "Không." (22) Họ liền nói với ông: "Thế ông là ai, để chúng tôi còn trả lời cho những người đã cử chúng tôi đến? Ông nói gì về chính ông?" (23) Ông nói: Tôi là tiếng người hô trong hoang địa: Hãy sửa đường cho thẳng để Ðức Chúa đi, như ngôn sứ I-sai-a đã nói. (24) Trong nhóm được cử đi, có mấy người thuộc phái Pharisêu. (25) Họ hỏi ông: "Vậy tại sao ông làm phép rửa, nếu ông không phải là Ðấng Kitô, cũng không phải là ông Êlia hay vị ngôn sứ?" (26) Ông Gioan trả lời: "Tôi đây làm phép rửa trong nước. Nhưng có một vị đang ở giữa các ông mà các ông không biết. (27) Người sẽ đến sau tôi và tôi không đáng cởi quai dép cho Người." (28) Các việc đó đã xảy ra tại Bêtania, bên kia sông Giođan, nơi ông Gioan làm phép rửa.
Sự xuất hiện của Gio-an Tẩy Giả đã thu hút sự chú ý của nhiều người. Họ kéo đến với Gio-an vì nhiều lý do: Có thể vì thán phục và tò mò, muốn biết ‘ngài là ai’; có thể vì lòng sám hối, đến để xin chịu phép rửa; cũng có thể vì ngộ nhận, tưởng rằng ngài là Đấng Ki-tô... Như thế, Gio-an đã trở thành một dấu hỏi lớn cho người đương thời. Gio-an đã tận dụng cơ hội này để làm chứng về Đức Ki-tô. Ông như muốn nói với họ rằng: mọi người thán phục tôi, nhưng còn có Đấng quyền thế hơn tôi, tôi không đáng cởi quai dép cho Người. Đấng ấy đang ở giữa quí vị.
Lạy Chúa Giê su, Sự gian dối đang là một quốc nạn tràn lan. Ngược lại sống chân thật lại là một chứng tá đầy ngạc nhiên và ấn tượng. Xin cho chúng con đừng để mất cơ hội tốt để làm chứng cho Đức Ki-tô. Lạy Chúa, đôi khi không cần nói nhiều về Chúa mà người khác có thể nhận ra Chúa qua đời sống của chúng con. Xin cho chúng con biết làm sáng danh Chúa qua cuộc sống. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét