Thứ Hai, 19 tháng 2, 2018

Sống là CHO...


Kết quả hình ảnh cho suy niệm lời chúa Mt 25, 31-46

Thế kỷ XIX, những người mắc bệnh phong bị chính quyền đày ải cách không thương xót ra Molakai, một hòn đảo ở ngoài khơi Thái Bình Dương. Họ phải sống trong một tình cảnh khốn khổ, và bị cô lập khỏi thế giới.
      Cảm thương trước tình cảnh bơ vơ của họ, vào năm 1872 cha Đa-miêng, dòng Thánh Tâm Chúa Giêsu và Mẹ Maria, là người đầu tiên tình nguyện đi đến hòn đảo Molakai để phục vụ họ. 
Dần dần cha Đa-miêng đã chiếm được tình cảm của những người phong cùi. Cha mời các nữ tu đến làm việc và lòng quảng đại của ngài đã khiến cả thế giới biết đến nơi này… 
      Cha Đa-miêng đã phục vụ tận tình các bệnh nhân tại đây suốt 17 năm, kể cả lúc đã bị lây bệnh, cho đến khi qua đời năm 1889 khi mới 49 tuổi.
Ngài được suy tôn chân phước ngày 04.06.1995, và được suy tôn hiển thánh ngày 11.10.2009.Báo Times viết về ngài : “Vị linh mục Công giáo nầy đã trở thành một người bạn thân của toàn thể nhân loại…Việc Ngài thực hiện Phúc Âm của Thầy mình một cách dũng cảm khiến cho người ta sùng kính và nhớ đến Ngài mãi mãi…”.

Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Lời Chúa sau đây :

Thứ hai 19/2/2018 - Tuần 1 Mùa chay
Lời Chúa : Mt 25, 31-46

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: “Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: ‘Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta’.
Khi ấy người lành đáp lại rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?’ Vua đáp lại: ‘Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta’.
“Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: ‘Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!’
Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: ‘Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?’ Khi ấy Người đáp lại: ‘Quả thật, Ta bảo cho các ngươi biết, những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta’. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu”.


Ngày phán xét, Đức Giêsu không hỏi ta đã thực hiện được những công trình vĩ đại nào, nhưng trước tiên Người hỏi mỗi người đã làm được việc gì cho Chúa, những công việc làm cho “một trong những anh em bé nhỏ nhất của Chúa” đang ở ngay bên cạnh, chia sẻ cuộc sống hằng ngày với chúng ta. Những công việc bé nhỏ, làm cho những con người bé nhỏ, lại được Chúa đền bù bằng phần thưởng vô cùng lớn: “Hãy đến thừa hưởng Vương Quốc đã dành sẵn từ tạo thiên lập địa”.
Con người hồi hộp và lo sợ khi phải ra trước tòa án, vì không biết chánh án dựa vào đâu để xét xử. Người Công Giáo sẽ không ngạc nhiên khi ra trước Tòa Phán Xét vì họ đã biết rõ tiêu chuẩn Thiên Chúa dùng để phán xét con người: Những gì làm cho tha nhân là làm cho Thiên Chúa.

Hãy yêu thương nhau không bằng lời nói, mà bằng việc làm. Hãy yêu thương nhau bằng tay mặt mà tay trái không biết. Hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương chúng con. Có loại bác ái ồn ào, đó là bác ái kể công. Bác ái kể công là bác ái tìm cái vinh quang mau qua. Có loại bác ái yêu người, vì họ là hình ảnh của Chúa Kitô. Ðó là bác ái cao thượng và siêu nhiên. Có loại bác ái theo ý riêng, đó là bác ái độc tài, bác ái của nhãn hiệu, bác ái của giả hiệu.

Lạy Chúa Giê su, xin cho chúng con sống yêu Chúa và anh chị em một cách thiết thực hơn, cụ thể trong cuộc sống hằng ngày. Xin thương giúp con nhìn thấy dung mạo của Chúa nơi anh chị em, và yêu thương phục vụ họ hết lòng, phục vụ vì Chúa.

Không có nhận xét nào: