Thứ Tư, 12 tháng 7, 2017

Theo lời Thầy, con ra đi ...



Kết quả hình ảnh cho suy niệm tin mừng mt 10,1-7


LINH MỤC NGUYỄN VIẾT CHUNG – MỘT BÁC SĨ PHẬT GIÁO TRỞ THÀNH LINH MỤC

Linh mục Augustinô Nguyễn Viết Chung nguyên là một bác sĩ Phật giáo, chuyên môn về Da Liễu. Khi lên 18 tuổi, nhân đọc một bài báo nói về cái chết của Đức Cha Jean Cassaigne tại trại phong Di-Linh, cậu Chung cảm thấy cuộc sống đó quá tốt đẹp và vô tình Đức Cha Jean Cassaigne đã trở thành thần tượng của cậu. Khi nhắc lại đoạn đời đó, cha Chung cho biết là ngài được rao giảng Tin Mừng bằng đời sống, chứ không phải bằng lời nói. Từ đó cậu Chung có ý nguyện học làm bác sĩ để phục vụ bệnh nhân phong như Đức Cha Jean Cassaigne.

Khi bắt đầu học năm thứ nhất y khoa, nhân dịp tham dự Thánh lễ khai khóa của linh mục giáo sư bác sĩ Lischenberg, cậu Chung nhận thấy con người khoa học uyên bác của giáo sư Lischenberg đã biến thành một linh mục khả kính, trang nghiêm siêu thoát, chìm đắm trong cõi phúc lạc thần thiêng… Ơn gọi làm linh mục của cha Chung đã chớm nở từ đó.

Khi bác sĩ Chung phục vụ tại trại phong Bến Sắn, Dì Hai Loan thuộc Tu Hội Nữ Tử Bác Ai là Phó Giám Đốc. Dì là người đã phục vụ ở đây gần 17 năm, bất ngờ ngã bệnh ung thư và mất đi sau mấy tháng. Khi Dì hấp hối, bác sĩ Chung đang sửa soạn để đi với bác sĩ Quang, bác sĩ Bích Vân lên trại phong Di-Linh khám mắt cho bệnh nhân. Vì xe chưa tới, bác sĩ Chung tiếc nuối những giây phút cuối cùng còn lại với Dì Hai Loan nên đã trở lại giường bệnh của Dì. Lúc đó Dì Hai Loan mở mắt ra, nhìn bác sĩ và đôi môi mấp máy như muốn nói điều gì. Dì Mười hiểu được, liền nói: “Chung, Dì Hai Loan nói, tại sao chưa đi?”

Khi kể lại kỷ niệm nầy cho tôi, cha Chung đã dùng những ngón tay phải chỉ vào cánh tay trái và cho biết lúc đó cha cảm thấy bị rởn da gà lên. Sau đó, bác sĩ Chung đã về dự tang lễ của Dì Hai Loan và đã quyết định theo đạo. Một năm sau nữa bác sĩ Chung đã vào tu ở Tu Hội Truyền Giáo Thánh Vinh Sơn và đã nhận lãnh Thánh chức linh mục hơn một năm nay.

Ba vị đã tác động mạnh mẽ trên Ơn Gọi của cha Chung là giám mục Jean Cassaigne, linh mục Lischenberg và Dì Hai Loan. Cả ba cùng có một mẫu số chung – như lời cha Chung – đó là họ đã rao giảng Tin Mừng cho cha bằng cuộc sống chứ không phải bằng lời nói!

Nguyện ước của cha Chung là được phục vụ bệnh nhân phong và bịnh nhân Aids rồi cuối cùng ngã bệnh giữa những bệnh nhân mà cha yêu thương phục vụ, đúng như lời Chúa Kitô đã phán dạy: “Không có Tình Yêu nào cao trọng cho bằng hy sinh mạng sống mình vì kẻ mình yêu!”

Linh mục Bác sĩ Nguyễn Viết Chung đã nghe Lời Chúa từ bỏ tất cả vinh quang trần thế , trở thành tông đồ của Chúa, theo gương Chúa và lời mời gọi của Ngài. Linh mục Bác sĩ Chung đã dấn thân phục bệnh nhân phong và bệnh nhân Aids đến cuối đời trong tình yêu Chúa và anh chị em nghèo khổ bệnh tật. Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Lời Chúa sau đây :

Thứ tư 12/7/2017 - Tuần 14 TN
Chúa Giêsu chọn nhóm mười hai để cộng tác với Ngài trong sứ mạng cứu độ nhân loại.
Lời Chúa : Mt 10, 1 - 7


Tong-hop-hinh-nen-thien-nhien-chat-luong-cao-16.jpg
(1) Rồi Ðức Giêsu gọi mười hai môn đệ lại, ban cho các ông được quyền trên các thần ô uế, để các ông trừ chúng và chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền.
(2) Sau đây là tên của mười hai Tông Ðồ: đứng đầu là ông Simon, cũng gọi là Phêrô, rồi đến ông Anrê, anh của ông; sau đó là ông Giacôbê con ông Dêbêđê và ông Gioan, em của ông; (3) ông Philiphê và ông Batôlômêô; ông Tôma và ông Matthêu người thu thuế; ông Giacôbê con ông Anphê và ông Tađêô; (4) ông Simon thuộc nhóm Quá Khích, và ông Giuđa Ítcariốt, chính là kẻ nộp Người. (5) Ðức Giêsu sai mười hai ông ấy đi và chỉ thị rằng: "Anh em đừng đi về phía các dân ngoại, cũng đừng vào thành nào của dân Samari. (6) Tốt hơn là hãy đến với các con chiên lạc nhà Ítraen. (7)Dọc đường hãy rao giảng rằng; Nước Trời đã đến gần.

Suy niệm :
Vào thời Chúa Giêsu, người ta quan niệm người bị tật nguyền là người tội lỗi và làm điều ô uế. Nhưng theo Chúa Giêsu, những người đó được sinh ra là để làm sáng danh Chúa, và chính Ngài đã từng chữa lành các bệnh hoạn tật nguyền. Ngài cũng đã cảm hoá được nhiều người tội lỗi trở về với Chúa Cha.
         Ngày nay, sự ô uế hiện ở nhiều mặt: dối trá, tham lam, trộm cắp, ăn chơi sa đoạ… Cánh cửa ô uế vẫn luôn luôn mở và tồn tại song song với cánh cửa Nước trời. Chính vì thế, sau khi Phục sinh Chúa Giêsu đã ban cho các Tông đồ một đặc ân là: trừ khử mọi ô uế và chữa lành mọi bệnh tật.
        Đặc ân ấy ngày nay không chỉ dành riêng cho 12 Tông đồ mà cho mọi tín hữu. Mỗi người Kitô hữu phải nhận lấy nhiệm vụ trừ khử ô uế nơi chính mình và giúp anh em thoát khỏi mọi điều ô uế.
       Lạy Chúa, Chúa đã ban cho các Tông đồ quyền trừ khử ô uế nhằm làm sáng danh Chúa, thì xin Chúa cũng ban thêm cho con sức mạnh để trừ khử ô uế nơi chính bản thân con, sống tốt hơn và yêu mến Chúa hơn.


Tâm tình :
Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã làm người để con người làm con cái Thiên Chúa. Chúa đã đến để thánh hoá chúng con nên con người mới. Con người của ân sủng thay cho con người cũ đã chết bởi tội lỗi xâm nhập vào thế gian và làm băng hoại bản tính loài ngưới chúng con. Xin thanh tẩy con người chúng con nên thanh sạch, vẹn tuyền hầu xứng đáng là hoạ ảnh của Chúa giữa trần gian.
       Lạy Chúa, cánh đồng truyền giáo thật mênh mông bát ngát. Chúa đã nhìn thấy lúa vàng đã chín rộ, nhưng ma quỷ lại đang phá hoại bằng biết bao trò chơi đồi trụy. Qua sách báo, phim ảnh xấu đã len lỏi vào tâm hồn chúng con những tư tưởng lỗi đức trong sạch. Xin Chúa ban cho giáo hội nhiều tông đồ nhiệt thành để đẩy lùi sự dữ và khử trừ sự ô uế ra khỏi môi trường chúng con đang sống. Xin Chúa cũng ban thêm sức mạnh để chúng con làm chủ tư tưởng và ước muốn của mình luôn thanh sạch, và dám can đảm tẩy trừ sự ô uế nơi chính bản thân chúng con.
       Lạy Chúa, xin cho chúng con biết thao thức trước cảnh “lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít”, xin hãy sai chúng con đi làm thợ gặt trong cánh đồng của Chúa. Dù phận hèn sức yếu nhưng chúng con vẫn xin được là khí cụ gieo vãi yêu thương và bình an cho thế gian. Amen

Lm. Giuse Tạ Duy Tuyền

Mời Bạn cùng suy tư :
Tiếng Gọi

Con có dám đi theo Ta, nếu Ta gọi tên con không?
Con có dám đến nơi con không biết và không còn là chính con nữa không? 
Con có dám để tình yêu của Ta thể hiện, con có dám để Danh Ta được biết đến,
con có dám để sự sống của Ta lớn lên trong con và để cho con ở trong Ta không? 

Con có dám bỏ lại chính con nếu Ta gọi tên con không?
Con có quan tâm đến sự hung ác và lòng nhân ái và không còn là chính con nữa không?
Con có dám liều những cái nhìn thù nghịch, nếu đời con thu hút hay làm kinh sợ người khác không?
Con có dám để Ta trả lời sự cầu nguyện trong con và con ở trong Ta không? 

Con có dám để cho kẻ mù được thấy nếu Ta gọi tên con không?
Con có dám giải phóng những tù nhân và không còn là chính con nữa không?
Con có dám hôn những người phong, và làm điều chưa từng thấy đó,
và chấp nhận điều Ta muốn trong con và con ở trong Ta không? 

Con có yêu ‘con người’ con che dấu nếu Ta gọi tên con không?
Con có dám dập tắt nỗi sợ hãi bên trong và không còn là chính con nữa không?
Con có dám dùng đức tin con đã tìm thấy để phục hồi thế giới xung quanh,
qua ánh mắt, cái chạm và tiếng nói của Ta trong con và con ở trong Ta không? 

Lạy Chúa, tiếng gọi của Ngài vang vọng thực sự khi Ngài gọi tên con.
Xin cho con quay lại để theo Ngài và không còn là chính con nữa.
Cùng với anh em của Ngài con sẽ đi những nơi tình yêu và dấu chân Ngài đã trải qua.
Như thế con sẽ hoạt động, sống, và lớn lên trong Ngài và Ngài trong con. 

John Bell 

Không có nhận xét nào: