Chủ Nhật, 5 tháng 5, 2019

Người đi bước trước...


Kết quả hình ảnh cho suy niệm tin mừng Ga 21,1-19


CẬU ĐÃ LÀM ĐƯỢC GÌ CHO CHÚA GIÊ-SU ?

Một buổi tối nọ, viên sĩ quan trẻ tuổi người Pháp SÁC ĐỜ PHU-CÔ (Charles de Foucauld) đang say sưa kể cho mọi người trong gia đình nghe về những chiến công hiển hách trong nhiều trận chiến cùng những cuộc thám hiểm của anh ở nước Ma-rốc xa xăm. Người chăm chú nghe nhất lại là cô cháu gái chưa đầy 10 tuổi. Khi anh vừa kết thúc câu chuyện, thì cô bé bất ngờ hỏi: “Thưa cậu, cháu rất hãnh diện khi thấy cậu làm được những việc lớn lao cho nước Pháp. Thế nhưng cháu thắc mắc là: “Cậu đã làm đựơc gì cho Chúa Giê-su chưa ?”

Câu hỏi ấy như một luồng điện khiến anh giật mình. Từ trước đến nay, chưa bao giờ anh gặp câu hỏi bắt phải suy nghĩ nhiều như thế. Phải, “Anh đã làm được gì cho Chúa Giê-su chưa ?” Khi đối diện với Chúa, anh đã nhận ra rằng: từ trước đến nay anh đã phí phạm thì giờ ăn chơi xa xỉ, đã chạy theo bả vinh hoa phú quí vô ích. Giờ đây anh đã ý thức được sự nghèo khó của mình. Sau đó vài ngày, anh xin nhập vào một dòng tu và xin bề trên cho đến ở Na-da-rét nước Ít-ra-en là quê hương của Đức Giê-su, để tận hiến trọn đời phụng sự Người.

Một ngày nọ, đang lúc cầu nguyện trong nhà, anh bỗng nghe thấy có tiếng than van rên rỉ của một người Hồi giáo nhưng không biết tiếng nói đó phát ra từ đâu. Anh liên tưởng đến Lời Chúa Giê-su về thái độ phải có đối với những kẻ thù ghét mình, và quyết định sẽ đi làm bạn với người Hồi giáo. Anh dời đến sống ở giữa sa mạc Sa-ha-ra bên Phi châu, nơi có nhiều người Hồi giáo nghèo khổ. Thế rồi “điều phải đến đã đến”: Vào đầu tháng 12 năm 1916 khi đang cầu nguyện trong nhà, anh đã bị một toán người Hồi giáo cực đoan kéo đến sát hại. Ngày nay các tiểu đệ và tiểu muội tiếp tục sống theo lý tưởng của anh là “tự nguyện sống giữa người nghèo để lao động và chia sẻ nỗi khốn cùng của họ, và giúp họ thăng tiến để đón nhận ơn cứu độ”.

Chúa nhật 05/5/2019 - Tuần 3 PS
Lời Chúa : Ga 21,1-19

(1) Sau đó, Đức Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển hồ Tibêria. Người tỏ mình ra như thế này: (2) Ông Simon Phêrô, Ông Tôma gọi là Điđymô, ông Nathanaen người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. (3) Ông Simon Phêrô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây”. Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh”. Rồi mọi người ra đi, lên thuyền. Nhưng đêm hôm ấy họ không bắt được gì cả. (4) Khi trời đã sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giêsu. (5) Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không”. (6) Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá”. Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. (7) Người môn đệ được Đức Giêsu thương mến nói với ông Phêrô: “Chúa đó”. Vừa nghe nói “chúa đó”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. (8) Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ, kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần trăm thước. (9) Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. (10) Đức Giêsu bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!”. (11) ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. (12) Đức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong đám môn đệ dám hỏi: “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. (13) Đức Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông. Rồi cá, Người cũng làm như vậy. (14) Đó là lần thứ ba Đức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi chỗi dậy từ cõi chết. (15) Khi các môn đệ ăn xong, Đức Giêsu hỏi ông Simon Phêrô: “Này anh Simon, con ông Gioan, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Đức Giêsu nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy”. (16) Người lại hỏi” “Này anh Simon, con ông Gioan, anh có mến Thầy không? “Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”. Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy”. (17) Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Simon, con ông Gioan, anh có yêu mến Thầy không?” Ông Phêrô buồn vì Người hỏi tới ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự. Thầy biết con yêu mến Thầy. Đức Giêsu bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy”. (18) Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: Lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy và đi đâu tuỳ ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng, và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn”. (19) Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào, để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy”.

Tin Mừng cho thấy nguyên chỉ có cố gắng của các tông đồ thôi thì chưa đủ, và không thể thành công được,các ông đã vất vả suốt đêm mà không bắt được con cá nào. Chỉ khi Chúa Phục sinh xuất hiện và chỉ cho các ông: Cứ thả lưới xuống bên phải thuyền thì sẽ bắt được cá. Các ông đã thả lưới và không sao kéo lên được vì một mẻ lưới đầy cá. Chi tiết này cho thấy, các tông đồ đã không cậy dựa vào kinh nghiệm của mình, nhưng các ông đã hoàn toàn vâng nghe sự hướng dẫn của Chúa Phục sinh trong việc thả lưới để đem các linh hồn về cho Chúa và chỉ khi nghe theo sự hướng dẫn của Chúa các ông mới thành công.

Một sự lạ thứ hai mà Tin Mừng cho thấy, đó là khi lên bờ các tông đồ đã thấy có sẵn than hồng, bánh và cá nướng sẵn để ở đó. Chắc chắn các tông đồ hết sức ngạc nhiên và vui mừng, vì sau một đêm mệt nhọc, vất vả, giờ đây họ đã có sẵn lương thực để ăn uống và nghỉ ngơi. Tác giả muốn nhấn mạnh rằng: Chính Chúa Giêsu phục sinh là người dọn bữa ăn đó cho các tông đồ, và trong bữa ăn chính Ngài là người phục vụ các ông, Ngài cầm bánh và cá trao cho các tông đồ. Điều đó cũng cho thấy, Chúa Giêsu mặc dù không còn hiện diện với các tông đồ như trước đây nữa, song Ngài vẫn không bỏ rơi các tông đồ và Giáo hội mà ngài đã thiết lập, nhưng vẫn hiện diện và chăm sóc cho đời sống của Giáo Hội.Cũng trong lần hiện ra này, Chúa Giêsu một lần nữa muốn thẩm định lại tình yêu và lòng trung thành của Phêrô trước khi trao phó hoàn toàn cho ông quyền dẫn dắt đòan chiên của Chúa. Chúa Phục sinh đã hỏi Phêrô đến ba lần: Simon con ông Gioan, con có yêu mến Thày hơn những người này không? Chúa Giêsu đã không đặt cho ông một điều kiện nào, không đòi ông phải có khả năng hay trình độ, mà Chúa chỉ muốn ông công khai bày tỏ lòng yêu mến của ông đối với Chúa. Khi được hỏi đến ba lần phêrô cũng cảm thấy buồn, ông buồn không phải vì nghĩ rằng Thày không tin ông, nhưng ông buồn vì mỗi lần trả lời là mỗi lần ông biết rõ nhất về con người của mình, để ông không còn cậy dựa vào khả năng riêng của mình nữa, mà ngay cả đến tình yêu của ông đối với Chúa, ông cũng chỉ dám khiêm tốn để trài lòng ra với Chúa: Lạy Thày Thày biết mọi sư, Thày biết con yêu mến Thày.


Lạy Chúa Giê su,
Xin tỏ cho chúng con nhìn thấy Chúa đang hiện diện trong Hội thánh và nơi tha nhân. Xin cho chúng con luôn xác tín rằng: Chúa vẫn đang hiện diện, đang đến với chúng con, đang ở bên chúng con và đang ở trong mỗi người chúng con. Chúa vẫn đang thổi hơi ban Thần Khí cho chúng con, để giúp chúng con chu toàn sứ vụ “được sai đi loan báo Tin mừng Phục Sinh cho mọi người”.

Không có nhận xét nào: