Bước ra khỏi văn phòng trong một tâm trạng nặng nề sau cuộc nói chuyện với anh, cô lờ mờ hiểu ra hình như sự chờ đợi của cô sẽ là vô ích .... Bất chợt điện thoại vang lên là Minh, cả tuần nay hình như cô quên mất sự có mặt của Minh, quên mất là Minh về.Cô và Minh đi uống nước và nói chuyện. Vẫn là ánh mắt ấy nhưng Minh cũng đã khác xưa lắm. Cô hỏi Minh có còn muốn đưa cô sang bên kia cùng Minh nữa không? Thay vì trả lời Minh kể cho tôi nghe một câu chuyện - câ chuyện của một cô bé mải miết đi tìm hạnh phúc cho mình.
"Ngày xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc sống vẹn toàn hạnh phúc. Một hôm cô bé cấu xin thượng đế ban cho cô bé có thứ mà cô hằng ao ước.
Thế là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng "Con hãy đi con đường lộng gió phía trước, ở đó có một con đường với hàn trăm triệu hòn đá nhỏ to. Ta cho con kỳ hạn 365 ngày để đi hết con đường đó và nhặt hòn đá con cho là to nhất ở đấy mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to hạnh phúc cho con càng lớn. Nhưng nếu con đã đi qua rồi con không thể quay trở lại được nữa. Vì vậy hãy suy nghĩ thật kỹ trước khi chọn hòn đá cho mình"
Cô bé cảm thấy thật sung sướng và bắt đầu vào cuộc hành trình của mình đẻ tìm hạnh phúc lớn nhất cho cuộc đời cô. Tuy nhiên mỗi khi gặp hòn đá to trên lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình " Chắc hòn đá kế tiếp còn to hơn nhiều". Nhiều ngày, nhiều tuần nhiều tháng qua đi thời hạn đã gần hết con đường cô đi cũng đã gần hết và cô nhận ra cô chẳng còn thời gian để chọn những hòn đá to hơn. Vì vậy cô đành vội vàng nhặt hòn đá nhỏ bên đường."
Câu chuyện kết thúc mà cả hai cùng im lặng....Minh đã nói với cô " Cuộc sống cũng thế Chúng ta luôn tìm kiếm một người bạn đời hoàn hảo, một công việc tốt đẹp và muốn cái gì cũng hoàn hảo mà vô tình bỏ phí biết bao thời gian và cơ hội ....em phải tiếp tục đi con đường mà em đã chọn và giữ chắc hòn đá em đã nhặt...."
(Sưu tầm )
Ta hay chê cuộc đời méo mó,
Sao không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm,
Nhưng cây phải biết vươn lên tìm sự sống
Thứ hai 06/8/2018 - Lễ Chúa hiển dung
Lời Chúa : Mc 9, 2-10
Sáu ngày sau, Đức Giêsu đem các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan đi theo mình. Người đưa các ông đi riêng ra một chỗ, chỉ mình các ông thôi, tới một ngọn núi cao. Rồi Người biến đổi hình dạng trước mắt các ông. Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy. Và ba môn đệ thấy ông Êlia cùng ông Môsê hiện ra đàm đạo với Đức Giêsu rằng: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, Thầy một cái, ông Môsê một cái, và ông Êlia một cái.” Thực ra, ông không biết phải nói gì, vì các ông kinh hoàng. Và có một đám mây bao phủ các ông. Và từ đám mây, có tiếng phán rẳng : “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người”.Các ông chợt nhìn quanh, thì không thấy ai nữa, chỉ còn Đức Giêsu với các ông mà thôi.
Ở trên núi xuống, Đức Giêsu truyền cho các ông không được kể lại cho ai nghe những điều vừa thấy, trừ khi Con Người đã từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lệnh đó, nhưng vẫn bàn hỏi nhau xem câu “ từ cõi chết sống lại” nghĩa là gì.
Trong cuộc sống người tín hữu, lên núi chính là những giây phút dành cho việc cầu nguyện, tiếp xúc thân mật với Chúa. Đó là những buổi tham dự thánh lễ, đọc kinh và nhất là những giờ cầu nguyện riêng tư, những buổi tĩnh tâm lâu giờ trong thinh lặng. Để đến với Chúa và nhất là để kết hiệp với Chúa trong những giờ cầu nguyện, ta phải phấn đấu rất nhiều.
Trong thân mật, Chúa sẽ dạy bảo ta về đường lối của Chúa, sẽ uốn nắn ta theo chương trình của Người và sẽ biến đổi ta nên giống hình ảnh Người. Ta có thể cộng tác vào cuộc biến hình khi khao khát kết hiệp với Chúa, khi cố gắng thanh luyện bản thân, khi quên mình, ngoan ngoãn để mặc Chúa hướng dẫn bước đường.
Kỷ niệm ngọt ngào trong những giờ sống hạnh phúc bên Chúa sẽ là sức mạnh nâng đỡ ta trong những khó khăn gian khổ của đời sống. Núi thánh sẽ trở thành quê hương yêu dấu để tâm hồn ta luôn hướng về, dù còn phải vượt qua rất nhiều trở ngại cách ngăn. Thiên đàng thoáng thấy qua những giờ kết hiệp với Chúa sẽ là nguồn động viên giúp ta chu toàn mọi nghĩa vụ của con người. Như thế, khi đã xuống núi rồi, ta vẫn còn mong ước và sẽ trở lên núi mỗi khi có dịp.
Lạy Chúa Giê su, ngày hôm nay, đọc trên báo chí, theo dõi các phương tiện truyền thông , biết bao tin tức về tội ác, về tệ nạn trong xã hội, về thiên tai, dịch bệnh . Mới đây nhất, tin về những cơn cháy rừng, về bão tuyết, lụt lội. . . xảy ra ở nhiều nơi khiến chúng con chao đảo, lo lắng. Trong Giáo hội, tin tức về những vụ nhà thờ bị đốt, bị hủy hoại; tín hữu bị hành hung. Rồi những vụ lạm dụng, những bê bối xảy ra nơi này nơi khác của giáo sĩ, tu sĩ khiến cho niềm tin chúng con gặp nhiều thử thách, ngờ vực. Chúa ở đâu ? Vinh quang của Người ở đâu ?
Lạy Chúa, nếu chỉ nhìn vào những hiện tượng ấy mà ngã lòng thì con thật đáng trách. Con đã không nhận ra được mình luôn có Chúa ở cùng. Người đã tỏ hiện vinh quang cho ba môn đệ cũng chính là tỏ hiện cho con, sao con lại e sợ, sao con lại ngờ vực, không vững lòng ?
Xin cho con luôn nhìn lên Thập giá, vì “ Vinh quang của ta là Thánh giá Đức Kitô, Nơi Người ơn cứu độ của ta, sức sống của ta, Phục sinh của ta. Nhờ Chúa ta được ơn cứu độ. Nhờ Chúa ta được giải thóat “.
Xin Chúa củng cố Đức tin cho con !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét