Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2020

Đối xử nhân ái

 


Trong một vở kịch, nhà đạo diễn Jean Anouilb đã dàn dựng cảnh ngày phán xét chung theo như ông tưởng tượng: Những kẻ lành đang đứng trước cửa vào thiên đàng, chật ních, chen lấn để vào, chắc chắn thế nào cũng có chỗ sẵn. Hồi hộp, sốt ruột…Nhưng, bỗng nhiên, người ta bắt đầu xì xầm với nhau: “Hình như Thiên Chúa cũng tha thứ cho mấy người đứng bên kia nữa”. Thế là họ lại phải một mẻ ngẩn người ra. Họ nhìn nhau, không thể hiểu được. Họ la ó, phản đối. Họ bất mãn… “Vậy thì cần gì phải hy sinh khó nhọc cả đời…”. “Tôi mà biết vậy thì tôi đã ăn chơi cho đã đời…”. Gan mật họ sôi lên. Họ bắt đầu kêu la trách móc Thiên Chúa, và cũng chính lúc đó, họ bị đày xuống hỏa ngục.Cha Louis Evely giải thích: ‘Giờ phán xét đã điểm: họ đã tự xét xử lấy họ, đã tự tách mình ra khỏi hạnh phúc của Chúa. Tình yêu đã biểu hiện cho họ, nhưng họ đã từ chối không nhận tình yêu: “Tôi từ chối không chấp nhận cái thứ thiên đàng mà người ta vào như chợ. Tôi phản đối Thiên Chúa đã tha cho hết mọi người. Tôi không thích Thiên Chúa yêu thương cách mù quáng như thế”. Vì họ không thích Tình Yêu, nên họ không nhận ra được Tình Yêu. Chỉ có Tình Yêu mới làm những chuyện như thế. Với Chúa, chúng ta phải luôn sẵn sàng để đón nhận những chuyện bất ngờ như vậy”.

Chúa nhật 20/9/2020 - Tuần 25 TN

Lời Chúa : Mt 20, 1-16a

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: "Nước trời giống như chủ nhà kia sáng sớm ra thuê người làm vườn nho mình. Khi đã thoả thuận với những người làm thuê về tiền công nhật là một đồng, ông sai họ đến vườn của ông. Khoảng giờ thứ ba, ông trở ra, thấy có những người khác đứng không ngoài chợ, ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta, ta sẽ trả công cho các ngươi xứng đáng". Họ liền đi. Khoảng giờ thứ sáu và thứ chín, ông cũng trở ra và làm như vậy Ðến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: "Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?" Họ thưa rằng: "Vì không có ai thuê chúng tôi". Ông bảo họ rằng: "Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta". Ðến chiều chủ vườn nho bảo người quản lý rằng: "Hãy gọi những kẻ làm thuê mà trả tiền công cho họ, từ người đến sau hết tới người đến trước hết." Vậy những người làm từ giờ thứ mười một đến, lãnh mỗi người một đồng. Tới phiên những người đến làm trước, họ tưởng sẽ lãnh được nhiều hơn, nhưng họ cũng chỉ lãnh mỗi người một đồng. Ðang khi lãnh liền, họ lẩm bẩm trách chủ nhà rằng: "Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao"? Chủ nhà trả lời với một kẻ trong nhóm họ rằng: "Này bạn, tôi không làm thiệt hại bạn đâu, chớ thì bạn đã không thoả thuận với tôi một đồng sao?" Bạn hãy lấy phần bạn mà đi về, tôi muốn trả cho người đến sau hết bằng bạn, nào tôi chẳng được phép làm như ý tôi muốn sao? Hay mắt bạn ganh tị, vì tôi nhân lành chăng? Như thế, kẻ sau hết sẽ nên trước hết, và kẻ trước hết sẽ nên sau hết".


Suy niệm :

Ta phỏng đoán, ông tuyển thợ không phải vì ông, hay nhắm tới quyền lợi riêng. Đây là một ông chủ quá lo lắng đến tình trạng những người thất nghiệp: "Sao các anh đứng đây suốt ngày không làm gì hết?"Những người vào làm sau chót lãnh "một quan"… cũng như những người vào làm trước nhất…
Thông thường mà nói, đó là điều không thể tin được.Nhưng đúng ra, ta không còn nằm trong một câu chuyện thuộc lãnh vực con người nữa. Ông chủ lạ kỳ trên đây, đầy lòng nhân ái, luôn "ưu đãi những kẻ nghèo nhất" và đặt những "kẻ cuối hết lên hàng đầu" … đó là Thiên Chúa. Đối với Thiên Chúa, không có vấn đề đặc ân. Các "dân tộc ngoại giáo", những khách mời cuối cùng bước vào Giao ước, lại được đối xử ngang bằng với Ít-ra-en, đã được hưởng vườn nho Thiên Chúa sớm hơn. Trong Tin Mừng, có tới hai mươi lần, Đức Giêsu cũng đề cao những người nghèo, những kẻ bị loại bỏ, những kẻ "cuối rốt" như thế.Đó là bài đọc chủ chốt của dụ ngôn trên. Nếu ta biết đoán ra được ý người viết và không khó chịu trước những chi tiết phụ thuộc, thì đây là bức chân dung tuyệt vời mà Đức Giêsu phác tả cho ta về Cha Người. Đó là: 
Một Thiên Chúa yêu thương con người nhất và muốn dẫn con người đến hưởng hạnh phúc của Người. Một Thiên Chúa đổ tràn ân phúc của Người trên tất cả mọi người, và không ngừng kêu gọi. Một Thiên Chúa mà lòng quảng đại và nhân hậu không bị "giới hạn" do công nghiệp của ta, nhưng ban tặng rộng rãi, không tính toán… Một Thiên Chúa gạt bỏ bất kỳ ai dám tự phụ có những đặc ân hay quyền lợi, mà cấm cản kẻ khác tới hưởng dùng…


Tâm tình :

Lạy Chúa Giê su, xin cho chúng con lòng quảng đại, lòng tốt như Chúa đã tốt lành với hết mọi người, kể cả những người tội lỗi. Xin cho chúng con biết đối xử nhân ái với mọi người, tỏ lòng thương yêu từng người và để ý hoàn cảnh của từng người để mưu ích cho từng người. Amen

Không có nhận xét nào: