Một buổi tối, sau thánh lễ ban chiều, tôi ở lại đi bách bộ trong sân nhà thờ để suy gẫm và cầu nguyện. Ở phía hàng ghế đá trước núi Đức Trinh Nữ Vương có một phụ nữ đang ngồi, dáng điệu thật u sầu, ủ dột. Vừa lúc tôi đi ngang qua đó, chị đứng lên, tiến lại và ngỏ ý muốn gặp tôi một lát. Chị tâm sự:
Anh chị tên Thường, có cả thảy năm người con, ba trai và hai gái. Trong hoàn cảnh khó khăn của đất nước sau ngày giải phóng, anh chị đã phải bươn chải hết sức mới nuôi nổi năm người con ăn học thành tài. Ba người con của anh chị lập nghiệp và xây dựng gia đình ở miền nam – Thành phố Hồ Chí Minh, hai người còn lại bám trụ tại miền trung – Thành phố Đà Nẵng. Những người con của anh chị, đặc biệt ba người ở miền nam (hai trai, một gái) trong giai đoạn đầu rời bỏ gia đình ở Đà Nẵng vào Sài Gòn lập nghiệp đã phải trải qua rất nhiều khó khăn. Tuy nhiên, ba anh chị em đã rất thương yêu nhau, tương trợ lẫn nhau; người anh trai lớn là chỗ dựa tinh thần cho các em, chị gái thứ hai gắn bó với cậu em út trong kinh doanh và thường nói: ‘Chị mất em như rắn mất mình, còn em không chị như rắn mất đầu’. Rồi những năm tháng thời gian trôi qua, cả ba người đã có gia đình và sự nghiệp riêng mình. Tuy nhiên, khi càng ăn nên làm ra thì cũng là lúc tình cảm anh chị em sứt mẻ vì những mối cạnh tranh trong kinh doanh, lắm lúc không còn muốn nhìn mặt nhau. Anh chị Thường rất buồn lòng về con cái mà không thể khuyên răn hay làm gì được… Người phụ nữ mang nét mặt hốc hác xanh xao thở dài và nói: “Con thà thấy các con nghèo đói, vất vả mà thương yêu nhau hơn là giàu có mà coi nhau như kẻ thù.” Tôi còn biết những trường hợp của nhiều gia đình, khi còn nghèo khó, vợ chồng rất thương yêu nhau và rất hạnh phúc, nhưng đến khi có tiền đồng ra đồng vào thì lại lục đục “ông ăn chả, bà ăn nem”, gia đình rối ren và lắm phen đi đến đổ vỡ…
Thứ tư 09/9/2020 - Tuần 23 TN
Lời Chúa : Lc 6,20-26
20 Đức Giêsu ngước mắt lên nhìn các môn đệ và nói: "Phúc cho anh em là những kẻ nghèo khó, vì Nước Thiên Chúa là của anh em." 21 "Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải đói, vì Thiên Chúa sẽ cho anh em được no lòng. "Phúc cho anh em là những kẻ bây giờ đang phải khóc, vì anh em sẽ được vui cười." 22 "Phúc cho anh em khi vì Con Người mà bị người ta oán ghét, khai trừ, sỉ vả và bị xóa tên như đồ xấu xa. 23 Ngày đó, anh em hãy vui mừng nhảy múa, vì này đây phần thưởng dành cho anh em ở trên trời thật lớn lao. Bởi lẽ các ngôn sứ cũng đã từng bị cha ông họ đối xử như thế." 24"Nhưng khốn cho các ngươi là những kẻ giàu có, vì các ngươi đã được phần an ủi của mình rồi." 25 "Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được no nê, vì các ngươi sẽ phải đói." "Khốn cho các ngươi, hỡi những kẻ bây giờ đang được vui cười, vì các ngươi sẽ phải sầu khổ khóc than. 26 "Khốn cho các ngươi khi được mọi người ca tụng, vì các ngôn sứ giả cũng đã từng được cho ông họ đối xử như thế."
Lời Chúa hôm nay cần hiểu rằng Chúa Giê-su không chủ trương đói khát và cùng khốn, nhưng Chúa rất yêu thương những thân phận nghèo khó vì họ tin thác vào sự quan phòng của Người. Hơn nữa, trong kiếp sống nghèo, họ đã phải chịu thua thiệt nhiều hơn, nên Chúa sẽ bù đắp Nước Trời cho họ cũng là phải lẽ, dĩ nhiên cái nghèo này không do sự biếng nhác, mà có thể vì thiếu may mắn, nhất là do bị áp bức vì dám sống thật và trung thực trong việc làm.
Đức Giê-su đang ám chỉ đến những người thiếu thốn, người thấp cổ bé miệng, những người không ai che chở, vì thế họ chỉ còn biết tin cậy vào Chúa. Như thế, người nghèo khó được chúc phúc mà Đức Giê-su muốn nói, chính là những người nhận thức được rằng họ không thể tìm được hạnh phúc cậy dựa vào của cải vật chất đời này, và từ đó họ sẽ tìm kiếm hạnh phúc chỉ ở nơi Chúa.
Những người giầu thì có xu hướng dựa vào của cải họ có. Đối với họ, chính thế gian này mới quan trọng. Thiên Chúa không ít thì nhiều cũng thừa thãi, và đời sau thì xa vời và mơ hồ. Nhất là khi lo chạy theo lòng tham không đáy, họ càng dễ dấn sâu vào việc làm phi pháp vì lợi nhuận, tự nó không đẹp lòng Chúa và gây phản chứng cho đời sống đạo.
Lại nữa, người giàu lại muốn giàu thêm nên ngày đêm chỉ lo tính toán không còn chỗ và còn thời gian dành cho Chúa, tệ hơn vì lòng tham họ càng ngày càng trở nên keo kiệt bủn xỉn và không còn biết yêu thương chia sẻ.
Cuối cùng, khi đã giàu rồi thì lo hưởng thụ và tự đắc tự hào vênh vang về mình và dễ khinh dể kẻ khác. Họ nghĩ mình đã đầy đủ nên không cần đến Chúa…
Lạy Chúa Giê-su, các mối phúc theo Tin Mừng hướng chúng con đến với Chúa và tha nhân, chứ không phải chỉ sống ích kỷ cho riêng mình. Xin cho chúng con nhờ sống vì Chúa và sống cho người khác mà chúng con cảm nhận được hạnh phúc thiêng liêng và đích thực, để chúng con biết vượt lên những khó khăn mà sống một cuộc đời thanh tao giữa vũng lầy tội lỗi. Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét