Đánh cược với hòa thượng, cậu bé thắng một gánh củi nhưng để mất thứ quý giá gấp nhiều lần
Có một hòa thượng lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.
Nhìn thấy người tu hành, cậu cất lời: "Hòa thượng, cháu và ngài đánh cược một ván được không?"
Hòa thượng hỏi lại: "Cược thế nào?"
"Ngài đoán xem con bướm trong tay cháu sống hay chết? Nếu ngài đoán sai, bó củi sẽ thuộc về cháu", – cậu thiếu niên trả lời.
Vị hòa thượng nọ đồng ý và đoán: "Con bướm trong tay cháu chết rồi."
Cậu thiếu niên cười lớn đáp: "Ngài đoán sai rồi." Nói đoạn, cậu mở tay ra, con bướm từ trong bay lên. Hòa thượng nói: "Được, gánh củi này thuộc về cháu." Nói xong, ông đặt gánh củi xuống, vui vẻ bước đi.
Cậu thiếu niên không biết vì sao hòa thượng lại có thể vui vẻ đến như vậy nhưng nhìn gánh củi trước mặt, cậu ta cũng không để tâm lắm mà vui vẻ gánh gánh củi về nhà. Nhìn thấy con về, người cha liền hỏi số củi đó ở đâu ra, cậu mới đem chuyện kể lại cho cha nghe. Nghe hết câu chuyện của con trai, đột nhiên ông giơ tay tát con một cái, giọng giận dữ: "Con ơi là con! Con hồ đồ quá rồi! Con nghĩ là mình đã thắng sao? Ngay cả khi con đã thua, con cũng không hề biết mình đã thua đấy."
Lời cha nói khiến cậu con trai ngơ ngác, không hiểu gì. Người cha liền lệnh cho cậu ta gánh bó củi lên vai, hai cha con mang củi đến trả cho nhà chùa.
Nhìn thấy vị hòa thượng nọ, người cha liền cất tiếng: "Thưa thầy, con trai tôi đắc tội với thầy, xin thầy lượng thứ."
Hòa thượng gật đầu, mỉm cười nhưng không nói gì.
Trên đường trở về nhà, cậu thiếu niên sau một khoảng thời gian băn khoăn cuối cùng cũng đã nói ra những nghi vấn trong lòng.
Người cha thở dài, nói: "Vị hòa thượng đó cố ý đoán con bướm chết, như thế con mới thả nó ra và thắng được gánh củi. Nếu ông ấy nói con bướm còn sống, con sẽ bóp chết con bướm và con cũng sẽ thắng cược. Con cho rằng vị hòa thượng đó không biết con tính toán gì sao?
Người ta thua một bó củi nhưng đã thắng được thứ giá trị hơn rất nhiều, đó là lòng từ bi. Còn con, con đã thua, đã để mất thứ quý giá đó mà chẳng hề hay biết."Thứ quý giá đó là gì ? Đó là Hạnh phúc Nước Trời . Mời Bạn cùng đọc đoạn Lời Chúa sau đây :
Thứ ba 06/11/2018 - Tuần 31 TN
Lời Chúa: Lc 14, 15-24
Khi ấy, một người đồng bàn thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Phúc cho kẻ sẽ được ăn tiệc trong nước Thiên Chúa”. Người phán cùng kẻ ấy rằng: “Có một người kia dọn tiệc linh đình, và đã mời nhiều thực khách. Tới giờ dự tiệc, ông sai đầy tớ đi báo cho những kẻ được mời để họ đến, vì mọi sự đã dọn sẵn sàng rồi. Nhưng mọi người đồng thanh xin kiếu. Người thứ nhất nói với ông rằng: “Tôi mới tậu một thửa ruộng, tôi cần phải đi xem đất, nên xin ông cho tôi kiếu”. Người thứ hai nói: “Tôi mới mua năm đôi bò, và tôi phải đi thử chúng, nên xin ông cho tôi kiếu”. Người khác lại rằng: “Tôi mới cưới vợ, bởi đó tôi không thể đến được”. “Người đầy tớ trở về thuật lại những điều đó cho chủ mình. Bấy giờ chủ nhà liền nổi giận, bảo người đầy tớ rằng: “Anh hãy cấp tốc đi ra các công trường và các ngõ hẻm thành phố mà dẫn về đây những người hành khất, tàn tật, đui mù và què quặt”. Người đầy tớ trở về trình rằng: “Thưa ông, lệnh ông ban đã được thi hành, thế mà hãy còn dư chỗ”. Ông chủ lại bảo người đầy tớ rằng: “Anh hãy ra ngoài đường ngoài ngõ và cố ép người ta vào cho đầy nhà tôi. Vì tôi bảo cho các người biết: không một ai trong những kẻ đã được mời, sẽ được nếm bữa tiệc của tôi”.
Ở đời người ta thường hãnh diện khi được mời đến dự các bữa tiệc lớn, những bữa tiệc sang trọng. Chúa Giêsu đã ví Nước Trời giống như một bữa tiệc cưới, nơi tràn đầy niềm vui và hạnh phúc. Chúng ta khao khát được dự bữa tiệc ấy, nơi hạnh phúc trọn vẹn và là cùng đích của cuộc đời chúng ta.
Hạnh phúc nước Trời là hạnh phúc viên mãn và bền vững hơn tất cả mọi thứ ở trần gian này. Dẫu rằng biết như thế, nhưng mỗi người chúng ta thường dễ bị cuốn vào vòng xoáy của xã hội, vào những lạc thú trước mắt, mà dễ dàng đánh mất đi hạnh phúc sâu xa ấy. Tuy vậy, Chúa không bao giờ bỏ mặc chúng ta, Người luôn ở bên ta nhắc bảo, trợ lực chúng ta vượt qua các thử thách trong cuộc sống, qua những người bề trên, qua anh em xung quanh… Điều quan trọng là chúng ta có can đảm bước tới trên chính lộ, vượt qua những quyến rũ mau qua chóng tàn hay không mà thôi. Nếu ta dám chấp nhận và phó thác cuộc đời ta cho Chúa dẫn đưa, thì chắc chắn chúng ta sẽ đạt được chính Chúa là gia nghiệp và là hạnh phúc đích thực của đời ta.
Lạy Chúa, chúng con đang phải sống trong một xã hội đầy dẫy những cạm bẫy của thế gian. Chúa là Đấng mà lòng con luôn khắc khoải tìm kiếm, xin đến và đồng hành cùng con, để dầu con sống giữa cảnh thế sự huyên náo nhưng con vẫn không quên đi tìm cho mình hạnh phúc Nước Trời, là quê hương đích thực của con. Xin cho mỗi người chúng con luôn biết siêng năng tham dự bàn tiệc Thánh Thể Chúa là lương thực dưỡng nuôi hồn xác chúng con và sức sống dồi dào cho chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét