Thứ Bảy, 17 tháng 11, 2018

Cầu nguyện liên lỉ trong cuộc đời



Hình ảnh có liên quan





Tác giả John Rose nhắc đến câu chuyện về một cụ già nghèo khó. Cụ sống đơn chiếc trong một căn nhà nhỏ bé nghèo nàn. Dù nghèo đến độ nhiều lúc không có tiền để mua thức ăn cho những bữa ăn hằng ngày, nhưng cụ có lòng đạo sâu xa. Hằng ngày cụ vẫn siêng năng đọc kinh cầu nguyện, cụ cầu nguyện với một tấm lòng hết sức chân thành đơn sơ, và với lòng tin tuởng tuyệt đối, cụ tha thiết thầm thĩ nguyện xin Chúa rằng: “Lạy Chúa, nếu đẹp lòng Chúa, xin hãy ban cho con một ổ bánh mì và một túi gạo”. Và rồi, trong thị trấn nơi cụ già sinh sống, có một người biết đuợc lời cầu nguyện liên lỉ của cụ như thế nhưng anh ta là một người vô thần, không tin vào sự hiện hữu của một Thiên Chúa yêu thương và toàn năng nào cả. Anh ta quyết định làm một chuyện mà anh nghĩ là để lừa gạt cụ già và chứng tỏ cho cụ thấy chẳng có Thiên Chúa nào nghe lời cầu xin của cụ. Thế là, mỗi ngày anh ta lấy một ổ bánh mì và một túi gạo, lén lút bỏ trước nhà cửa nhà bà cụ. Nhờ đó mà cụ già mỗi ngày nhận đuợc bánh mì và gạo. Cụ rất vui mừng, cảm tạ Thiên Chúa đã nhận lời cầu xin của cụ, và cụ đi khắp làng xã để loan báo cho mọi người biết về tin tốt lành này.

Anh chàng vô thần, người đã bỏ bánh mì và gạo trước nhà cụ già rất khoái chí vì thấy mình gạt được cụ già. Thế là, anh ta nhạo báng cụ già ở giữa nơi phố chợ rằng: Thiên Chúa của bà đâu có đáp lời cầu xin của bà. Nhưng chính tôi đã bỏ bánh mì và gạo cho bà đó. Cụ già điềm tĩnh trả lời anh ta rằng: “Ồ, đó thật là điều tốt anh bạn, vì ma quỷ có thể mang bánh mì và gạo đến, nhưng chính Thiên Chúa đã sai khiến nó làm điều đó.”

Kính thưa quý vị, các bạn thân mến, câu chuyện trên cho chúng ta biết rằng lời cầu nguyện đi đôi với lòng tin đã đưa cụ già đến với Thiên Chúa, và chính đức tin đã làm cho cụ nhận ra được tình thương quan phòng và ân sủng của Thiên Chúa qua mọi biến cố của cuộc đời. Đó là niềm hạnh phúc lớn lao của cụ già, điều mà anh chàng vô thần không thể hiểu và cảm nhận được.

Câu chuyện này dẫn chúng ta đến với câu chuyện dụ ngôn người đàn bà goá và viên quan toà bất chính trong tin mừng hôm nay. Chúa Giêsu đã kể dụ ngôn này để dạy các môn đệ và mọi người về sự cần thiết của một thái độ kiên trì cầu nguyện trong niềm tin. 

Thứ bảy 17/11/2018 - Tuần 32 TN
Lời Chúa : Lc 18, 1-8

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ một dụ ngôn, dạy các ông phải cầu nguyện luôn, đừng ngã lòng mà rằng:“Trong thành kia, có một vị thẩm phán không kính sợ Thiên Chúa, cũng không kiêng nể người ta. Trong thành đó lại có một bà goá đến thưa ông ấy rằng: ‘Xin ông minh oan cho tôi khỏi tay kẻ thù’. Trong một thời gian lâu dài, ông không chịu, nhưng sau đó ông nghĩ rằng: ‘Mặc dầu ta không kính sợ Thiên Chúa, mà cũng chẳng kính nể người ta, nhưng vì bà goá này cứ quấy rầy ta mãi, nên ta sẽ xử cho bà ấy, kẻo bà ấy đến mãi làm ta nhức óc’ “.Rồi Chúa phán: “Các con hãy nghe lời vị thẩm phán bất lương nói đó. Vậy Thiên Chúa lại không minh xử cho những kẻ Người tuyển chọn hằng kêu cứu với Người đêm ngày, mà khoan giãn với họ mãi sao? Thầy bảo các con, Chúa sẽ kíp giải oan cho họ. Nhưng khi Con Người đến, liệu sẽ còn gặp được lòng tin trên mặt đất nữa chăng?”


Nhìn vào đời sống hiện tại của mỗi người chúng ta. Lời của Chúa Giêsu như là một lời chất vấn đời sống đức tin của chúng ta. Mỗi ngày trong từng giây phút của cuộc sống, mỗi người chúng ta có bao nhiêu thời gian để sống gắn bó với Chúa? Tâm tình và lời cầu nguyện của chúng ta có thật sự là những biểu lộ của một lòng tin tưởng tuyệt đối vào Chúa không? Lòng tin tưởng vào Chúa có đưa chúng ta đến một thái độ luôn vững lòng và kiên nhẫn kêu xin Chúa trong mọi biến cố của đời sống hằng ngày của mình không; hay là chúng ta chỉ đến với Chúa mà chẳng có một chút lòng tin tưởng nào; đến với Chúa chỉ vì thói quen, đến với Chúa vì luật buộc, đến với Chúa vì tính toán vụ lợi… ? Đến với Chúa với một tâm tình như thế, sẽ dần dần làm cho chúng ta không còn cảm nhận đuợc sự hiện diện của Thiên Chúa trong đời sống của mình, dù là trên thực tế chúng ta là những người có đạo, nhưng Thiên Chúa thì dường như ở cách xa chúng ta?

Mỗi người chúng ta được gọi là những Kitô hữu, nghĩa là chúng ta là những người môn đệ của Chúa Giêsu và là những người mang danh của Chúa Giêsu. Và còn hơn thế nữa, khi chúng ta lãnh nhận các bí tích, chúng ta được ân sủng Chúa Thánh Thần thánh hoá, và nhờ vào niềm tin mà chúng ta đặt nơi Ngài, chúng ta trở nên những người gắn bó mật thiết với Chúa Giêsu, không chỉ mang danh của Ngài thôi, mà còn mặc lấy chính Chúa Giêsu Kitô trong con nguời và cuộc đời của mỗi chúng ta; và chúng ta chính là những người có Chúa Giêsu Kitô trong mình, rồi chúng ta được mời gọi để đem Chúa đến cho tha nhân, những người chúng ta gặp gỡ.

Thật vậy, đời sống của mỗi người Kitô hữu chúng ta có thể kết hợp mật thiết với Thiên Chúa Cha, với Chúa Giêsu Kitô là nhờ qua bởi đức tin. Chính nhờ đức tin vào Chúa mà chúng ta đuợc đón nhận ơn cứu độ và được thánh hóa trở nên con cái của Thiên Chúa. Như chính Chúa Giêsu đã từng nói mỗi khi Ngài cứu chữa những nguời bệnh hoạn, tật nguyền. Ngài nói rằng: “lòng tin của con đã cứu con”. Hay truớc khi Ngài thực hiện một phép lạ nào đó, Ngài đều đòi hỏi những ai muốn đón nhận ơn sủng của ngài phải có lòng tin. Đối với Chúa Giêsu, đức tin là yếu tố trước tiên và căn bản để đưa dẫn chúng ta đến với Chúa và đón nhận ơn cứu độ của Ngài.


Lạy Chúa Giêsu, xin củng cố lòng tin còn yếu kém nơi chúng con. Xin Chúa cho mỗi người chúng con luôn biết nuôi dưỡng lòng tin yêu vào Chúa bằng đời sống cầu nguyện không ngừng trong mọi giây phút của cuộc đời chúng con. Xin cho chúng con luôn xác tín rằng: nhờ việc cầu nguyện kiên trì và liên lỉ, chúng con sẽ đựơc bồi thêm lòng tin; và nhờ tin yêu Chúa tuyệt đối trong cầu nguyện, chúng con cảm nhận được niềm vui thánh trào tràn và bình an trọn vẹn, vì biết rằng Chúa đang hiện diện bên chúng con và chúng con đang được kết hiệp mật thiết với Chúa trong tình thương của Thiên Chúa Ba Ngôi. Amen.

Không có nhận xét nào: