Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

Cần bám chặt vào Chúa

Kết quả hình ảnh cho suy niệm tin mừng Lc 21,34-36

Nước mắt chảy ngược ở phòng cấp cứu

Khổ vì con cái bị tai nạn đã đành, nhiều bậc cha mẹ phải khóc khô nước mắt bởi những đứa con hư.


“Tránh ra, tránh ra, mọi người tránh ra hết đi. Tôi muốn chết, cứu tôi làm gì?”. Tiếng la lạc giọng của một thanh niên độ 20 tuổi nằm co quắp trên băng ca trong khoa Cấp cứu BV Nhân dân 115 (TP.HCM) vốn dĩ cần phải yên lặng trong đêm 25-8 khiến nhiều người giật mình.
“Tao mới là người muốn chết!”
Một người đàn ông lớn tuổi, gương mặt khắc khổ đứng cạnh băng ca người thanh niên đang nằm. Không nói ra nhưng mọi người đều hiểu ông chính là cha của anh ta. “Tao lạy mày, mày đừng la lớn, mọi người nhìn tao kìa. Tao mắc cỡ vì mày lắm rồi. Tao mới là người muốn chết để khỏi bị mày làm khổ nữa...” - không kìm được nỗi đau tột cùng, người đàn ông thốt lên rồi sụt sùi.

Những người chung quanh nhìn ông với ánh mắt ái ngại. Chỉ ít phút sau, thanh niên kia tiếp tục dùng dằng, la lớn, thậm chí không cho điều dưỡng khám bệnh, lấy máu, truyền dịch. Người đàn ông lại tiếp tục năn nỉ, giữ chặt. Bất ngờ anh con nhổm dậy, định lao xuống giường. Người cha cuống cuồng giữ chặt, đôi mắt đẫm ướt: “Nằm yên đi. Đừng làm tình làm tội tao nữa” - ông ta nói, giọng van nài.

Chỉ đứa con đang lim dim, ông trải lòng: “Tôi quê ở Đồng Tháp, có ba đứa con, nó là trai út. Vợ tôi mất khi nó được năm tuổi. Tôi đầu tắt mặt tối làm nuôi đàn con, cố gắng cho chúng ăn học. Giao du với bạn bè xấu, càng lớn tính nết nó càng kỳ khôi, đã vậy còn chơi “đập đá”, lấy đồ đạc trong nhà đem bán. Sáng nay bị tôi la mắng, nó chơi “đập đá” rồi lấy chai thuốc rầy ở góc nhà uống một hơi. Tôi quýnh quáng đưa lên bệnh viện tỉnh súc ruột rồi chuyển tiếp về đây”.

Bất thình lình anh thanh niên ngồi dậy, ói mửa tùm lum dưới sàn nhà. Cha anh ta cuống cuồng lấy cuộn giấy đựng trong giỏ đệm lau chùi. Xong xuôi ông dùng khăn ướt lau miệng cho con, lấy nước cho anh ta uống… Thỉnh thoảng ông còn bị con trai quơ tay xô đẩy. Cảnh tượng trên khiến nhiều người ngao ngán.


Trên đây là một trong những câu chuyện đau lòng xảy ra nhan nhản trong đời thường. Con cái hành hạ, hư hỏng, ngược đãi, bất hiếu làm cho Cha mẹ, đấng sinh thành nuôi dưỡng mình phải đau khổ cả đời. Lời Chúa Giê su đã báo trước cách đây hơn 2000 năm đến nay đang thành hiện thực. Bạn và tôi, chúng ta phải làm gì, phải có thái độ ra sao để có thể đứng vững ? Xin mời Bạn đọc đoạn Lời Chúa dưới đây, Chúa sẽ chỉ dẫn cho chúng tabiết phải làm gì...

                           Thứ tư 23/11/2016 - Tuần 32 TN

Lc 21,12 – 19
12 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Người ta sẽ tra tay bắt và ngược đãi anh em, nộp anh em cho các hội đường và bỏ tù, điệu anh em đến trước mặt vua chúa quan quyền vì danh Thầy. 13 Đó sẽ là cơ hội để anh em làm chứng cho Thầy.14 Vậy anh em hãy ghi lòng tạc dạ điều này, là anh em đừng lo nghĩ phải bào chữa cách nào. 15 Vì chính Thầy sẽ cho anh em ăn nói thật khôn ngoan, khiến tất cả địch thủ của anh em không tài nào chống chọi hay cãi lại được. 16 Anh em sẽ bị chính cha mẹ, anh chị em, bà con và bạn hữu bắt nộp. Họ sẽ giết một số người trong anh em. 17 Vì danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét. 18 Nhưng dù một sợi tóc trên đầu anh em cũng không bị mất đâu. 19 Có kiên trì, anh em mới giữ được mạng sống mình."


Suy niệm :
Thời bao cấp, có những Ki-tô hữu, ngày Chúa Nhật vác cuốc đi như thể ra đồng làm việc, nhưng khi đến gần nhà thờ mới lấy quần áo đẹp trong giỏ ra mặc chỉnh tề vào tham dự thánh lễ. Trong thời hội nhập hiện nay, lại có những người buôn bán, ngày Chúa Nhật khách mua đông dày, nhưng lại đóng hàng, đóng quán để đi dự lễ trước đã. Có lẽ những Ki-tô hữu đơn sơ ấy không biết phải nói về Chúa, về đạo thế nào, nhưng họ đã biết tận dụng mọi cơ hội dù là “thuận tiện hay không thuận tiện” (x. 2Tm 4,2) để làm chứng cho Đức Ki-tô và cho Tin Mừng. Là một Ki-tô hữu chính danh, là phải làm chứng cho Đức Ki-tô và cho Tin Mừng của Ngài mọi lúc mọi nơi, làm chứng bằng một cuộc sống đầy “chất Ki-tô”, là “tôi sống, nhưng không phải là tôi sống, mà là chính Đức Ki-tô sống trong tôi” (Gl 2,20)


Tâm tình :
Lạy Chúa Giê su, xin cho con hiểu rằng theo Chúa là đi con đường Thập giá, con đường chịu sỉ vả, đánh đập từ tinh thần đến thể xác. Con đường không dễ đi qua, đó chính là con đường mà Chúa đã đi. Xin thêm sức mạnh cho con, để con can đảm chấp nhận những khinh miệt, hất hủi, "bắt nộp"...từ những người thân, những người cùng máu mủ ruột thịt. Xin Chúa tăng thêm đức tin cho con, để con có sức chiến đấu với mọi mưu mô chước độc của tà thần đang đêm ngày tìm cách hại con. Cuối cùng cho con bám chặt vào Chúa là núi đá che chở và là cùng đích cuộc đời con. Amen

Không có nhận xét nào: