Trên con đường về quê, trên chuyến xe ôm ngoằn ngoèo khúc khuỷa, những câu chuyện đời được sẻ chia từ người chở và người "ôm".
Người lái xe ôm chân chất năm nay đã gần ngót cái tuổi thập thất cổ lai hy. Có lẽ hoàn cảnh đẩy đưa và tự lập nên ông bươn chải kiếm sống chứ không nại vào con.
Trong tình thân, ông không ngần ngại kể về hoàn cảnh của gia đình. Đứa con út vội ra đi với căn bệnh quái ác. Còn lại thằng con làm công ty du lịch khấm khá nhưng ông cũng không nhờ vả. Cả gia đình anh chị của ông cũng tạm gọi là khá nhưng ông cũng không nhờ.
Người con út của ông vội ra đi nhưng kịp rửa tội để trở thành con cái Chúa nhờ vào sự trợ giúp của người chị thứ 6 của ông. Cha mẹ ông là người có đạo, Cô Sáu có đạo để rồi Cô tìm mọi cách cho đứa cháu của mình vào đạo Chúa trước khi chết …
Đường còn dài nên câu chuyện còn … thăm thẳm.
Dù trời trưa nắng gắt nhưng câu chuyện của ông rất nhiệt tình để người ngồi sau dù phải ôm một đống đồ vất vả mua sắm từ Sài Thành vẫn chăm chú lắng tai.
Ông kể rằng Cô Sáu có 2 người con gái. Đứa lớn học giỏi cách đặc biệt, đứa út cũng không hề thua kém chị.
Chuyện đứa lớn không chỉ đặc biệt ở chuyện học nhưng quan trọng hơn cả là chứng nhân anh dũng của đức tin.
Học xong ngành báo chí, ra trường, nạp đơn vào Báo Điện Tử của tỉnh nhà quê hương Đồng Khởi. Phó Tổng Biên Tập chọn ngay vì biết khả năng của cô bé nhưng đồng chí Tổng Biên Tập gạt ngay vì lý lịch Công Giáo.
Tổng Biên Tập bảo nếu xóa lý lịch Công Giáo thì nhận vào làm ngay nhưng cô ta đã trả lời từ chối. Chấp nhận ở nhà viết báo tự do để kiếm sống chứ không chấp nhận xóa lý lịch của bản thân.
Ông kể rất đơn sơ rằng đứa cháu của ông cương quyết không xóa lý lịch dù không được nhận vào làm vì sợ sau này người ta … lật lọng bảo rằng khai man. Nếu như người ta lật lọng thì mình còn chết nữa, thà cứ để Công Giáo vậy mà hay !
Suy nghĩ và nhất là quyết định của cô bé xem ra táo bạo giữa cuộc đời.
Một thời gian sau, sau khi suy nghĩ, chẳng hiểu sao sếp Tổng lại mời cô ta vào làm việc. Chỉ vài tháng sau cô ta được vào biên chế và rồi cô là một trong những cây bút chủ lực của tờ báo quê hương Đồng Khởi Bến Tre.
Tò mò hỏi tên cũng như bút danh của người Công Giáo can đảm cháu của ông, ông trả lời ngay không hề giấu diếm rằng cháu của ông tên là HL.
Một chút … nhiều chuyện nữa là ông kể rằng cô cháu của ông là người rất ngoan đạo và cũng thường hay tham dự Thánh Lễ ở cái nhà thờ mà tôi chuẩn bị ghé đến. Tính đi bộ vào trong nhà thờ cho tiện nhưng rồi phải nhờ ông chở tận vào trong vì đùm đề hàng hóa.
Về cái quê nghèo là vậy đó, lần nào cũng tay xách nách mang quanh người như cái ngôn từ người ta thường chọc là … đùm đề như … bà đẻ.
Đồ đạc nhiều nên phải dừng lại thật lâu để chuyển đồ xuống.
Trước khi chia tay người lái xe ôm, tôi không quên cảm ơn ông vì chuyến xe ôm đầy thi vị. Không biết lần sau về thăm cái quê nghèo này có còn gặp lại phải ông ta.
Bóng ông ta đã khuất sau cánh cổng nhà thờ nhưng hình ảnh của người nhà quê chân chất vẫn còn đây. Không biết ông có thắc mắc rằng tại sao người khách hôm nay ông gặp … nhiều chuyện quá !
Dù sao đi chăng nữa cũng cảm ơn tâm tình chia sẻ của cụ già xe ôm.
Và, dù chưa quen biết nhưng cũng cảm ơn đứa cháu gái thật anh dũng của ông.
Cô cháu gái của ông phải nói rằng đó là người cũng thuộc tuýp người hiếm, giản đơn là cô ta can đảm tuyên xưng niềm tin của mình và sẵn sàng chấp nhận không có việc làm chứ không hề chối Chúa. Cạnh cô vẫn còn có những người chỉ sợ mất quyền mất lợi mà không dám tuyên xưng niềm tin Chúa của mình.
Rất trân trọng những tâm hồn can đảm như cô đã mạnh mẽ tuyên xưng niềm tin của mình.
Tuệ Mẫn
Câu chuyện trên đây nói lên lòng can đảm và sự chọn lựa khôn ngoan cho cuộc sống. Chúa Giê su đã cảnh báo những ai sống giả dối, không trung thành về vấn đề của cải thì sẽ gặp thất bại... Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Tin Mừng sau đây :
Người lái xe ôm chân chất năm nay đã gần ngót cái tuổi thập thất cổ lai hy. Có lẽ hoàn cảnh đẩy đưa và tự lập nên ông bươn chải kiếm sống chứ không nại vào con.
Trong tình thân, ông không ngần ngại kể về hoàn cảnh của gia đình. Đứa con út vội ra đi với căn bệnh quái ác. Còn lại thằng con làm công ty du lịch khấm khá nhưng ông cũng không nhờ vả. Cả gia đình anh chị của ông cũng tạm gọi là khá nhưng ông cũng không nhờ.
Người con út của ông vội ra đi nhưng kịp rửa tội để trở thành con cái Chúa nhờ vào sự trợ giúp của người chị thứ 6 của ông. Cha mẹ ông là người có đạo, Cô Sáu có đạo để rồi Cô tìm mọi cách cho đứa cháu của mình vào đạo Chúa trước khi chết …
Đường còn dài nên câu chuyện còn … thăm thẳm.
Dù trời trưa nắng gắt nhưng câu chuyện của ông rất nhiệt tình để người ngồi sau dù phải ôm một đống đồ vất vả mua sắm từ Sài Thành vẫn chăm chú lắng tai.
Ông kể rằng Cô Sáu có 2 người con gái. Đứa lớn học giỏi cách đặc biệt, đứa út cũng không hề thua kém chị.
Chuyện đứa lớn không chỉ đặc biệt ở chuyện học nhưng quan trọng hơn cả là chứng nhân anh dũng của đức tin.
Học xong ngành báo chí, ra trường, nạp đơn vào Báo Điện Tử của tỉnh nhà quê hương Đồng Khởi. Phó Tổng Biên Tập chọn ngay vì biết khả năng của cô bé nhưng đồng chí Tổng Biên Tập gạt ngay vì lý lịch Công Giáo.
Tổng Biên Tập bảo nếu xóa lý lịch Công Giáo thì nhận vào làm ngay nhưng cô ta đã trả lời từ chối. Chấp nhận ở nhà viết báo tự do để kiếm sống chứ không chấp nhận xóa lý lịch của bản thân.
Ông kể rất đơn sơ rằng đứa cháu của ông cương quyết không xóa lý lịch dù không được nhận vào làm vì sợ sau này người ta … lật lọng bảo rằng khai man. Nếu như người ta lật lọng thì mình còn chết nữa, thà cứ để Công Giáo vậy mà hay !
Suy nghĩ và nhất là quyết định của cô bé xem ra táo bạo giữa cuộc đời.
Một thời gian sau, sau khi suy nghĩ, chẳng hiểu sao sếp Tổng lại mời cô ta vào làm việc. Chỉ vài tháng sau cô ta được vào biên chế và rồi cô là một trong những cây bút chủ lực của tờ báo quê hương Đồng Khởi Bến Tre.
Tò mò hỏi tên cũng như bút danh của người Công Giáo can đảm cháu của ông, ông trả lời ngay không hề giấu diếm rằng cháu của ông tên là HL.
Một chút … nhiều chuyện nữa là ông kể rằng cô cháu của ông là người rất ngoan đạo và cũng thường hay tham dự Thánh Lễ ở cái nhà thờ mà tôi chuẩn bị ghé đến. Tính đi bộ vào trong nhà thờ cho tiện nhưng rồi phải nhờ ông chở tận vào trong vì đùm đề hàng hóa.
Về cái quê nghèo là vậy đó, lần nào cũng tay xách nách mang quanh người như cái ngôn từ người ta thường chọc là … đùm đề như … bà đẻ.
Đồ đạc nhiều nên phải dừng lại thật lâu để chuyển đồ xuống.
Trước khi chia tay người lái xe ôm, tôi không quên cảm ơn ông vì chuyến xe ôm đầy thi vị. Không biết lần sau về thăm cái quê nghèo này có còn gặp lại phải ông ta.
Bóng ông ta đã khuất sau cánh cổng nhà thờ nhưng hình ảnh của người nhà quê chân chất vẫn còn đây. Không biết ông có thắc mắc rằng tại sao người khách hôm nay ông gặp … nhiều chuyện quá !
Dù sao đi chăng nữa cũng cảm ơn tâm tình chia sẻ của cụ già xe ôm.
Và, dù chưa quen biết nhưng cũng cảm ơn đứa cháu gái thật anh dũng của ông.
Cô cháu gái của ông phải nói rằng đó là người cũng thuộc tuýp người hiếm, giản đơn là cô ta can đảm tuyên xưng niềm tin của mình và sẵn sàng chấp nhận không có việc làm chứ không hề chối Chúa. Cạnh cô vẫn còn có những người chỉ sợ mất quyền mất lợi mà không dám tuyên xưng niềm tin Chúa của mình.
Rất trân trọng những tâm hồn can đảm như cô đã mạnh mẽ tuyên xưng niềm tin của mình.
Tuệ Mẫn
Câu chuyện trên đây nói lên lòng can đảm và sự chọn lựa khôn ngoan cho cuộc sống. Chúa Giê su đã cảnh báo những ai sống giả dối, không trung thành về vấn đề của cải thì sẽ gặp thất bại... Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Tin Mừng sau đây :
Thứ bẩy 05/11/2016 - Tuần 31 TN
Lời Chúa : Lc 16,9-15
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Hãy dùng tiền của gian dối mà mua lấy bạn hữu, để khi mất hết tiền bạc, thì họ sẽ đón tiếp các con vào chốn an nghỉ đời đời. Ai trung tín trong việc nhỏ, thì cũng trung tín trong việc lớn; ai gian dối trong việc nhỏ, thì cũng gian dối trong việc lớn. Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con.
"Không đầy tớ nào có thể làm tôi hai chủ: vì hoặc nó ghét chủ này và mến chủ kia; hoặc phục chủ này và khinh chủ nọ. Các con không thể làm tôi Thiên Chúa mà lại làm tôi tiền của được". Những người biệt phái là những kẻ tham lam, nghe nói tất cả những điều đó, thì nhạo cười Người. Vậy Người bảo các ông rằng: "Chính các ông là những kẻ phô trương mình là công chính trước mặt người ta, nhưng Thiên Chúa biết lòng các ông; bởi chưng điều gì cao sang đối với người ta, thì lại là ghê tởm trước mặt Thiên Chúa".
Suy niệm :
Chúng ta tiếp tục lắng nghe giáo huấn của Chúa Giêsu liên quan tới tiền bạc. Ở đây Chúa muốn dạy rằng: đối với tiền bạc, chúng ta chỉ là những người quản lý, chứ không phải là ông chủ, nên phải sử dụng tiền bạc cách trung tín. “Vậy nếu các con không trung thành trong việc tiền của gian dối, thì ai sẽ giao phó của chân thật cho các con”.
Tại sao Chúa Giêsu gọi tiền bạc là “gian dối” ? Thưa vì giá trị của nó không bền. Không ai chết mà có thể mang theo mình dù chỉ một đồng một xu. Còn “của cải chân thật” là gì ? Thưa là những giá trị vững bền còn tồn tại cho tới đời sau.
Chúa Giêsu dạy rằng ta có thể dùng tiền bạc mà giá trị không bền để có được những giá trị vững bền tồn tại đến đời sau. Đó là dùng tiền để làm việc nghĩa, làm việc bác ái, góp vào việc chung của xã hội và Giáo Hội, giúp đỡ người khác v.v.
Thực ra, tất cả tiền bạc chúng ta đang nắm giữ đều là của người khác giao cho ta. Người khác đây là cha mẹ, ân nhân, hay do công việc làm ăn và xét cho cùng là Thiên Chúa giao. Ta chỉ là người quản lý mà thôi. Mà người ta chỉ đòi hỏi ở người quản lý một điều là phải chứng tỏ lòng trung thành. Khi đã trung thành trong việc quản lý của cải gian dối thì Chúa sẽ giao cho chúng ta của cải lớn hơn, đó là sự sống đời đời.
Trong một xã hội chạy theo vật chất, hưởng thụ, tiền bạc rất cần thiết. “Tiền là tiên là phật, là sức bật của tuổi trẻ; là sức khỏe của tuổi già; là cái đà danh vọng; là cái lộng che thân; là cái cân chân lý, ôi đồng tiền hết ý!” Chính vì quan niệm như thế mà nhiều người sống chỉ biết có tiền và để có tiền họ sẵn sàng bán rẻ lương tri, anh em, bè bạn.
Tâm tình :
Lạy Chúa Giê su, Chúa dạy con chỉ tôn thờ một mình Chúa mà thôi, nhưng nhiều khi con cũng thờ những cái khác: đó là danh vọng, tiền bạc, địa vị. Xin Chúa thương thứ tha và ban ơn để con sống trung tín hơn với Chúa, vì chỉ có Chúa mới là Chủ tể và cùng đích đời con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét