Xin Cho Chúng Con Lương Thức Hằng Ngày
Hôm nay là ngày quốc tế về lương thực do tổ chức Lương Nông của Liên Hiệp Quốc đề xướng.
Nói đến lương thực, nhất là trong một quốc gia nghèo đói như Việt Nam, có lẽ tự nhiên, ai trong chúng ta cũng nghĩ đến cái đói trên thế giới.
Ðói không chỉ là một trạng thái cần ăn uống, nhưng được các chuyên viên về thực phẩm và sức khỏe định nghĩa như là một tình trạng thường xuyên của một người không đủ ăn để có thể có một cuộc sống lành mạnh. Danh từ chuyên môn thường được dùng để chỉ tình trạng này là dưới mức dinh dưỡng. Nạn nhân dễ thấy nhất của tình trạng này là các trẻ em của những nước nghèo.
Mỗi năm người ta tính có đến 15 triệu trẻ em chết vì nhiều nguyên do có liên quan đến tình trạng thiếu dinh dưỡng. Mỗi ngày, trên khắp thế giới, có khoảng 40 ngàn trẻ em chết vì đói. Số người chết vì đói ăn cũng tương đương với số thương vong nếu cứ ba ngày có một trái bom hạt nhân được ném xuống một vùng đông dân cư.
Có rất nhiều nguyên nhân đưa đến nạn đói kém. Người ta cho rằng nguyên nhân chính nằm trong chính sách kinh tế, chế độ chính trị, xã hội. Nhưng tựu trung, căn rễ sâu xa nhất vẫn là sự ích kỷ của con người. Nếu một phần mười những người giàu có trên thế giới biết san sẻ cho những người nghèo, thì có lẽ thế giới này không còn có những trẻ em chết đói mỗi ngày nữa. Nếu ngay cả trong một quốc gia, người ta biết dùng tiền bạc để mua cơm bánh cho con người hơn là đầu tư vào khí giới, thì chắc chắn sẽ không còn cảnh người chết đói nữa.
Tại một vài quốc gia kỹ nghệ đang chuyển mình để bước vào cuộc cách mạng kỹ nghệ lần thứ ba, người ta thường nói đến kỷ nguyên điện toán, thụ thai trong ống nghiệm... Thế nhưng, tại rất nhiều nơi trên thế giới, mỗi ngày vẫn có đến 40 ngàn trẻ em chết vì đói ăn... Thế giới của chúng ta quả là một nhân thể bệnh hoạn. Một nơi nào đó trong cơ thể, một số bộ phận phát triển một cách dư dật, một nơi khác, nhiều cơ phận đang chết dần chết mòn vì thiếu tiếp tế.
Có lẽ nhân loại chúng ta không chết đói cho bằng vì thiếu tình thương. Những người đang chờ chết cũng là những người đang chờ từng nghĩa cử yêu thương của đồng loại. Những người dư dật nhưng không biết san sẻ cũng là những người đang chết dần trong ích kỷ. Con người cần có cơm bánh để sống đã đành, nhưng con người cũng cần có tình thương để tồn tại. Kẻ đón nhận tình thương cũng được sống mà người san sẻ tình thương cũng được sống.
Chúng ta phải làm gì để được sống? Dĩ nhiên, chúng ta phải có đủ cơm bánh hằng ngày. Nhưng câu trả lời mà mỗi người Kitô phải tự nói với mình là: để được sống, tôi cần phải làm cho người khác được sống. Ðó là sự sống đích thực của chúng ta. Bởi vì ai sống trong tình yêu, người đó sống trong Thiên Chúa.
Loài người luôn bị ám ảnh bởi rất nhiều nỗi sợ: sợ già, sợ cô đơn, sợ bị lãng quên, và điều khủng khiếp nhất là sợ chết. Họ luôn mang trong tâm tư khát vọng được sống và sống trường thọ. Họ ra sức làm việc để có của nuôi thân, họ truy tìm những thứ thần dược uống để được trường sinh bất tử. Chúa Giêsu đã đến phá tan mọi nỗi lo lắng đang đè nặng trên loài người. Từ đây ai tin và lãnh nhận bánh trường sinh là lãnh nhận mình máu Chúa Giêsu là sẽ đến được sự sống đời đời.Chỉ nơi Chúa Giêsu mới có câu trả lời thỏa đáng cho mọi vấn đề đặc biệt về sự sống vĩnh cửu.Loài người dù có tài giỏi đến đâu, khoa học dù có tân tiến cách mấy thì loài người vẫn phải đối diện với chết đầy bí ẩn và khủng khiếp.Chỉ nơi Chúa Giêsu mới hóa giải được điều bí ẩn này và dẫn đưa loài người đến được bến bờ sự sống viên mãn. Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Tin mừng sau đây :
Lời Chúa: Ga 6, 30-35
30 Khi ấy đám đông dân chúng hỏi Đức Giêsu: “Vậy chính ông, ông làm được dấu lạ nào cho chúng tôi thấy để tin ông? Ông sẽ làm gì đây?31 Tổ tiên chúng tôi đã ăn man-na trong sa mạc, như có lời chép: Người đã cho họ ăn bánh bởi trời”.
32 Đức Giê-su đáp: “Thật, tôi bảo thật các ông, không phải ông Mô-sê đã cho các ông ăn bánh bởi trời đâu, mà chính là Cha tôi cho các ông ăn bánh bởi trời, bánh đích thực, 33 vì bánh Thiên Chúa ban là bánh từ trời xuống, bánh đem lại sự sống cho thế gian”.34Họ liền nói: “Thưa Ngài, xin cho chúng tôi được ăn mãi thứ bánh ấy”.35 Đức Giê-su bảo họ: “Chính tôi là bánh trường sinh. Ai đến với tôi, không hề phải đói; ai tin vào tôi, chẳng khát bao giờ!”
Ai trong chúng ta cũng mong cầu hạnh phúc. Có người cho rằng: Hạnh phúc khi tâm bình an, không lo sợ, không mong cầu, không hối hận, không bứt rứt, không hận thù, không ghen ghét. Có người lại cho rằng: Hạnh phúc là đoá hoa của thời gian, nở rồi diệt, diệt rồi nở, có như vậy mới thực sự hạnh phúc. Nếu đoá hoa thời gian ấy cứ trường tồn, người ta sẽ không cảm nhận hạnh phúc nữa, mà đôi khi biến thành bất hạnh. Có người lại cho rằng: Cái gì chỉ có mình mới có, người khác không bao giờ với được, đó là hạnh phúc. Lại có người cho rằng: Họ chỉ hạnh phúc, khi mọi người cùng hạnh phúc. Có cái hạnh phúc là cho, có cái hạnh phúc là nhận.... Nhưng hầu như người ta không thể có một định nghĩa chung về hạnh phúc.
Hạnh phúc đối với Chúa là thỏa mãn mọi nhu cầu. Nhu cầu về thể xác, nhu cầu về tinh thần. Khi con người chưa toại nguyện về những gì mình có thì họ còn thèm khát, còn mong đợi. Khi con người mãn nguyện về những gì mình có thì lúc đó họ mới hạnh phúc. Nhưng xem ra ở đời chẳng có gì là mãn nguyện. Con người luôn đi tìm cái tròn đầy hơn, hoàn hảo hơn. . .
Trớ trêu thay, ở đời đâu có gì hoàn hảo. Ở đời đâu có gì tròn đầy. Tất cả đều khiếm khuyết.Tất cả đều mong manh phù vân. Thế nên, Chúa mời gọi hãy chiếm lấy sự sống đời đời từ chính Chúa. Hãy có Chúa trong cuộc đời. Thánh Augustino đã kinh nghiệm về điều này khi ngài nói: “chỉ trong Thiên Chúa tôi mới tìm được niềm vui trọn vẹn mà thôi”. Chỉ có Thiên Chúa mới thỏa mãn mọi khát vọng nơi con người. Và khát vọng lớn nhất của con người là được sống đời đời. Điều này chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể ban tặng cho con người khi chính Chúa đã nói: “Chính tôi là bánh trường sinh, ai đến với tôi, không hề phải đói, ai tin vào tôi chẳng khát bao giờ”.
Chúa Giêsu không đến đáp ứng những đòi hỏi và tham vọng trần tục của đám đông dân chúng, Người không tự hào vì phép lạ nhưng Người đến để thi hành ý muốn của Thiên Chúa Cha là chuộc lại những gì đã hư mất và đưa nhân loại về nguồn sống đích thực.
Tâm tình :
Lạy Chúa,
những lúc con cảm thấy đói,
xin ban cho con một ai đó đang cần của ăn.
Khi con khát,
xin gởi đến cho con một ai đó đang cần nước uống.
Khi con lạnh lẽo,
xin gởi đến cho con một ai đó đang cần được sưởi.
Khi con bị xúc phạm,
xin ban cho con một ai đó đang cần ủi an.
Khi thập giá của con trở nên nặng nề,
xin ban cho con thập giá của một người khác
để cùng chia sẻ.
Khi con túng nghèo,
xin dẫn đến cho con một người thiếu thốn.
Khi con không có thời giờ,
xin ban cho con ai đó để con giúp họ giây lát.
Khi con nản chí,
xin gởi đến cho con một người cần khích lệ.
Khi con chỉ biết nghĩ đến mình,
xin xoay chuyển tư tưởng con hướng đến tha nhân.
Trích trong PRIER
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét