Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

Trái tim không tính toán



Kết quả hình ảnh cho một mẹ nuôi 10 con nhưng 10 con không


Cái xóm nghèo ấy không ai là không biết chuyện bà Nhu – người đàn bà tật nguyền hỏng 1 mắt bẩm sinh nhưng lại có nghị lực phi thường khi mình bà nuôi được tận tới 10 người con khôn lớn trưởng thành.
             Chồng bà mất khi đứa con nhỏ mới tròn 1 tuổi, nhiều lần người ta cứ ngỡ bà phải cho bớt con đi vì cuộc sống quá khó khăn, thế nhưng những người tới xin con nuôi chỉ nhận được câu trả lời của bà: “Tôi có phải nhịn đói, có phải làm ngày làm đêm thì cũng sẽ cố gắng nuôi đàn con chứ không thể để chị em chúng nó bị chia đàn xẻ nghé được”.
            Và đúng là bà đã thực hiện được lời hứa của mình. Dù có vất vả nhọc nhằn đến đâu bà cũng không để 10 đứa con của mình phải chịu đói. Nhiều lần bà đi làm trở về thì 10 đứa con đã lên giường ngủ say từ lúc nào, và rửa ráy ăn nhanh bát cơm nguội rồi nằm xuống cạnh đàn con để rồi nằm chưa ấm chỗ lại vội vàng trở dậy tất bật ngày làm việc mới.
           Ai cũng khen bà Nhu có sức khỏe phi thường, bao năm qua chẳng biết ốm đau bệnh tật là gì, cứ thế gồng gánh quanh năm suốt tháng chẳng biết tới một bữa no nhưng con bà thì cứ lớn dần lên trong sự lo toan và tình thương yêu của người mẹ tật nguyền ấy.
            Rồi cuối cùng lần lượt từng đứa con bà cũng trưởng thành, kiếm được việc làm và mình người mẹ bé nhỏ ấy cũng đứng ra dựng vợ gả chồng cho đủ 10 đứa con không thiếu đứa nào. Có năm bà làm đám cưới cho 2 đứa con liền vậy mà người ta chẳng hiểu sao người đàn bà nghèo ấy cũng lo được chục mâm cỗ đãi họ hàng, và sắm được cái buồng cưới cho con.
          Khi bà Nhu 70 tuổi thì các con bà cũng đã yên bề gia thất và ổn định cuộc sống, đứa tự lực cánh sinh đứa được nhà vợ giúp đỡ nhưng nhìn đám con bà khôn lớn cả thì anh cũng phải thán phục người phụ nữ nhỏ bé ấy. Tuy nhiên ai cũng tưởng khi con khôn lớn trưởng thành rồi thì đến lúc bà Nhu được nghỉ ngơi để các con chăm sóc phụng dưỡng bà những ngày cuối đời. Vậy nhưng sự thật lại không như thế…
            70 tuổi rồi 80 tuổi người ta vẫn thấy người đàn bà hỏng 1 mắt ấy lang thang xin ăn từ làng này tới làng khác vì sức khỏe của bà đã không còn đủ để bà làm bất cứ công việc gì kiếm ra tiền nuôi mình nữa rồi. Lúc còn trẻ bà đã làm việc quá sức nên bây giờ tấm lưng bà đã còng rạp sát đất, bà chống gậy vài bước vài bước lại nghỉ.
            Bà Nhu sống được là nhờ sự giúp đỡ của bà con làng xóm. Tuy nhiên người ta cũng chỉ giúp bà được bát cháo, củ khoai chứ không ai có thể đưa bà đi viện khi bà ốm đau tuổi già sức yếu được. Năm đó bà Nhu ốm nặng, bà nằm trên chiếc giường cũ nát thở hắt ra, chỉ còn biết nhìn lên bàn thờ chồng nước mắt chảy dài.
             Ốm 1 tuần như vậy thì bà qua đời, mắt không nhắm nổi. Người hàng xóm bên cạnh tối sang thăm bà thì phát hiện người bà đã lạnh ngắt từ bao giờ mà mắt vẫn trừng trừng. Ông ấy vội vàng vuốt mắt cho bà và thông báo tin buồn cho mọi người biết. Thế nhưng mẹ chết đã 1 ngày mà 10 đứa con bà vẫn chẳng thấy bóng dáng đâu cả. Trời nóng bức người chết đã có mùi, anh em người làng xung quanh quyết định làm đám tang và chôn cất bà.
            Mãi tới khi gần đến lúc hạ huyệt người ta mới thấy 3 đứa con của bà về tới nơi. Chúng cũng chẳng nhỏ nước mắt xót thương mà còn hối mọi người chôn cất bà nhanh nhanh chúng còn về thành phố cho kịp chuyến xe. Ai nhìn cảnh mấy đứa con bà chân đi giày, vừa theo sau xe tang vừa nói chuyện điện thoại oang oang mà tức điên người.
            Cha mẹ cả một đời nuôi con khôn lớn trưởng thành, chỉ mong được nương tựa vào con, nhất là những ngày trái gió trở trời. Vậy mà những đứa con bất hiếu đã khiến đấng sinh thành phải tủi phận, đau lòng, chết cũng không thể nhắm mắt. Mong rằng những ai đang có cha mẹ già thì đừng có theo vết xe đổ đối xử với cha mẹ già như những đứa con của bà Hậu, đừng để mẹ mình phải mang hờn tủi về thế giới bên kia.

Có câu chuyện kể rằng thời còn bao cấp nghèo lắm bữa cơm thật đơn giản. Nuôi được con gà cũng phải canh để khỏi bị bắt trộm. Một ngày chú gà ốm và bị làm thịt. Đã rất lâu rồi gia đình ấy mới được một bữa cơm có thịt. Trong bữa ăn người mẹ đã gắp rất nhiều miếng ngon cho những đứa con của mình, cả người cha cũng vậy. Những đứa trẻ ngây thơ vô tư hỏi sao bố mẹ không cùng ăn những miếng ngon ấy mà lại gắp hết cho chúng? Người mẹ hiền từ nói: “Bố mẹ không thích những miếng đó, bố mẹ thích ăn những miếng này”. Nói rồi bà nhặt nhạnh những gì xương xẩu còn vương vãi ăn một cách ngon lành… Những đứa trẻ hồn nhiên tin rằng đó là sự thật, người lớn chỉ thích ăn những gì xương xẩu. Cho đến một ngày những đứa trẻ đủ khôn để biết được điều bí mật giản dị đầy yêu thương trong đó. Câu chuyện này đã nói lên điều gì? Ấy là sự hy sinh lớn lao của cha mẹ dành cho con cái, cha mẹ đã nhường nhịn tất cả những gì tốt đẹp nhất cho chúng ta.

Hiếu kính báo đáp công ơn dưỡng dục, chăm sóc cha mẹ già chính là đang gieo hạt giống thiện lành hành vi cho những đứa con sau này của bạn. Ít nhất khi đi đến cuối cuộc đời bạn cũng không có gì phải hối hận nuối tiếc.

 Người ta tưởng rằng : chỉ có tình thương máu mủ ruột thịt mới hy sinh cho nhau, không quản ngại nhọc nhằn, thậm chí thiệt cả thân... Nhưng đổi lại, đã có mấy người con nhận ra được tình thương ấy của cha mẹ để mà đền ơn đáp nghĩa ! Chúa Giê su là người Cha vĩ đại, là Đấng tạo dựng con người, là người mẹ liều thân xuống trần để nuôi ta trong ân sủng, trong cuộc sống. Chúa đã cho ta sự sống, khí trời, đất đai phục vụ ta... Chúa kêu gọi chúng ta trong đoạn Tin Mừng dưới đây. Xin mời Bạn cùng đọc :

Thứ năm 18/5/2017 - Tuần 5 PS
PHÚC ÂM: Ga 15, 9-11



Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến các con. Hãy ở lại trong tình yêu của Thầy. Nếu các con tuân giữ lệnh Thầy truyền, các con sẽ ở trong tình yêu của Thầy, cũng như Thầy đã giữ lệnh truyền của Cha Thầy, nên Thầy ở lại trong tình yêu của Người. Thầy nói với các con điều đó, để niềm vui của Thầy ở trong các con, và niềm vui của các con được trọn vẹn". 

Suy niệm : 
Chúa Giêsu không bảo các Tông đồ của Ngài học thuyết hay trừu tượng, song làm những việc rất đơn giản: "Các con hãy ở trong tình yêu của Thầy, để niềm vui của các con được trọn vẹn,"các con tuân giữ giới luật của Ngài, phải sống đích thực với Chúa KiTô phục sinh là ở lại trong Thầy. Nhiều khi, chúng ta dồn hết sức để tuân giữ các giới răn, không ai trở nên sứ giả thực thụ mà không sống cùng sứ điệp của họ. Việc loan báo, lời rao giảng, lời yêu không chỉ là một cách nói, nhưng là công tác để Chúa sử dụng ta như khí cụ trong tay Ngài.Khi chúng ta cảm nhận được tình yêu, thì mọi thứ trong ta sẽ thay đổi. Chúng ta sẽ chứng tỏ cho mọi người rằng Chúa KiTô yêu thương họ.Chúa yêu mỗi người một cách riêng biệt để niềm vui của Ngài luôn trọn vẹn nơi những ai tuân giữ các giới răn Ngài truyền.

Tâm tình :
Lạy Chúa Giê su, Chúa đã nói :" Như Cha đã yêu mến Thầy, Thầy cũng yêu mến con, xin cho con cảm nhận được Ngài đang hiện diện bên con, trong những lúc con đau khổ, để con đi tiếp quãng đường đời còn lại mà không ngao ngán, vì đã có Thầy cùng đi với con. Amen

Không có nhận xét nào: