Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017

Hậu quả cho lối sống giả dối

Kết quả hình ảnh cho câu chuyện về sống dối trá

CÂU CHUYỆN VỀ SỰ DỐI TRÁ CỦA CÔ GÁI VIỆT

Một cô gái sau khi tốt nghiệp trung học được sang Pháp, bắt đầu một cuộc sống vừa đi học vừa đi làm. Dần dần, cô phát hiện hệ thống thu vé các phương tiện công cộng ở đây hoàn toàn theo tính tự giác, có nghĩa là bạn muốn đi đến nơi nào, có thể mua vé theo lịch trình đã định, các bến xe theo phương thức mở cửa, không có cửa soát vé, cũng không có nhân viên soát vé, đến khả năng kiểm tra vé đột xuất cũng rất thấp.
Cô đã phát hiện được lỗ hổng quản lí này, hoặc giả chính suy nghĩ của cô có lỗ hổng. Dựa vào trí thông minh của mình, cô ước tính tỉ lệ để bị bắt trốn vé chỉ khoảng ba phần trăm.
             Cô vô cùng tự mãn với phát hiện này của bản thân, từ đó cô thường xuyên trốn vé. Cô còn tự tìm một lí do để bản thân thấy nhẹ nhõm: mình là sinh viên nghèo mà, giảm được chút nào hay chút nấy.
         Sau bốn năm, cô đạt được tấm bằng tốt nghiệp loại giỏi của một trường danh giá, cô tràn đầy tự tin đến những công ty lớn xin việc.
        Nhưng những công ty này không hiểu vì lí do gì, lúc đầu còn rất nhiệt tình nhưng về sau đều từ chối cô. Thất bại liên tiếp khiến cô tức tối. Cô nghĩ nhất định những công ty này phân biệt chủng tộc, không nhận người nước ngoài.Cuối cùng có một lần, cô trực tiếp đến bộ phận nhân lực của một công ty, yêu cầu giám đốc đưa ra một lý do vì sao từ chối cô. Kết cục họ đưa ra một lí do khiến cô không ngờ.
      “Thưa cô, chúng tôi không hề phân biệt chủng tộc, ngược lại chúng tôi rất coi trọng cô. Lúc cô đến phỏng vấn, chúng tôi đều rất hài lòng với môi trường giáo dục và trình độ học vấn của cô, thực ra nếu xét trên phương diện năng lực, cô chính là người mà chúng tôi tìm kiếm.”
“Vậy tại sao công ty ngài lại không tuyển dụng tôi?”
“Bởi chúng tôi kiểm tra lịch sử tín dụng của cô và phát hiện ra cô đã từng ba lần bị phạt tiền vì tội trốn vé”
“Tôi không phủ nhận điều này, nhưng chỉ vì chuyện nhỏ này, mà các anh sẵn sàng bỏ qua một nhân tài đã nhiều lần được đăng luận văn trên báo như tôi sao?”
“Chuyện nhỏ? Chúng tôi lại không cho rằng đây là chuyện nhỏ. Chúng tôi phát hiện, lần đầu tiên cô trốn vé là khi mới đến đất nước chúng tôi được một tuần, nhân viên kiểm tra đã tin rằng do cô mới đến và vẫn chưa hiểu rõ việc thu vé tự giác, cho phép cô được mua lại vé. Nhưng sau đó cô vẫn trốn vé thêm 2 lần nữa.”
      “Khi đó trong túi tôi không có tiền lẻ.”“Không, không thưa cô. Tôi không thể chấp nhận lí do này của cô, cô đang đánh giá thấp IQ của tôi ư. Tôi tin chắc trước khi bị bắt trốn vé, cô đã trốn được cả trăm lần rồi.”
“Đó cũng chẳng phải tội chết, anh sao phải cứng nhắc như vậy? Tôi sửa là được mà.”Câu chuyện về sự dối trá của cô gái Việt
“Không không, thưa cô. Chuyện này chứng tỏ hai điều: Một là cô không coi trọng quy tắc. Cô lợi dụng những lỗ hổng trong quy tắc và sử dụng nó. Hai, cô không xứng đáng được tin tưởng. Mà rất nhiều công việc trong công ty chúng tôi cần phải dựa vào sự tin tưởng để vận hành, nếu cô phụ trách mở một khu chợ ở một nơi nào đó, công ty sẽ cho cô toàn quyền lực phụ trách. Để tiết kiệm chi phí, chúng tôi sẽ không lắp đặt các thiết bị giám sát, cũng như các hệ thống xe công cộng mà cô đã thấy đó. Vì vậy chúng tôi không thể tuyển dụng cô, tôi có thể chắc chắn rằng, tại đất nước chúng tôi, thậm chí cả châu Âu này cô sẽ không thể xin vào được nổi một công ty nào đâu.”

Đến lúc này cô mới tỉnh ngộ và cảm thấy hối hận vô cùng. Sau đó, điều khiến cô ghi nhớ nhất là câu nói cuối cùng của vị giám đốc : Đạo đức có thể bù đắp cho sự thiếu hụt về trí tuệ, nhưng trí tuệ mãi mãi không thể bù đắp cho sự thiếu hụt về đạo đức.

Câu chuyện trên đây là bài học vô giá cho những ai có lối sống quanh co, thiếu sự chân thật. Chúa Giê su cũng lên án người có có không không. Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Tin Mừng sau đây :

Thứ bảy 17/6/2017 - Tuần 10 TN
Lời Chúa: Mt 5,33-37

20 Một hôm ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng : "Anh em đã nghe Luật dạy người xưa rằng : Chớ bội thề, nhưng hãy trọn lời thề với Đức Chúa. 34 Còn Thầy, Thầy bảo cho anh em biết : đừng thề chi cả. Đừng chỉ trời mà thề, vì trời là ngai Thiên Chúa. 35 Đừng chỉ đất mà thề, vì đất là bệ dưới chân Người. Đừng chỉ Giê-ru-sa-lem mà thề, vì đó là thành của Đức Vua cao cả. 36 Đừng chỉ lên đầu mà thề, vì anh không thể làm cho một sợi tóc hóa trắng hay đen được. 37 Nhưng hễ "có" thì phải nói "có", "không" thì phải nói "không". Thêm thắt điều gì là do ác quỷ."

Suy niệm :
Một sai lầm rất hay xảy ra nơi con người là thiếu ngay thật ngay với chính mình. Con người khó lòng chừng nào để ngay thẳng và thật thà. Nó phải tự rèn một cái gọng kìm để tự bắt buộc mình theo con đường mà nó đã nói ra. Phải có một cái gọng kìm, nếu không, nó sẽ như con ngựa bất kham, thay đổi chỗ một cách dễ dàng để thích ứng với nhịp bước của chân nó, hoặc nó sẽ hoàn toàn bỏ qua lời nói của nó, hành động theo hứng, không còn lo lắng gì tới những trách móc của Thiên Chúa, của loài người, và của chính lương tâm nó nữa.
Như chúng ta thấy: thói quen thề thốt là hậu qủa do sự không ngay thẳng của con người, đó là điều xấu hổ cho con người, một cái xấu hổ kép, bởi vì con người chẳng những không trung thành với cái đáng xấu hổ là lời thề thốt, mà nó còn chế nhạo cả Thiên Chúa với sự dễ dàng mà nó dùng để chế nhạo người chung quanh, nên nó đi tới chỗ thề gian một cách rất dễ dàng và rất bình tĩnh. Có thể có một tạo vật nào hèn hạ hơn kẻ thề gian không? Những kẻ thường dùng những công thức thánh để xin sự đồng lõa và sự bảo đảm của Thiên Chúa, hoặc nó cầu tới những tình nghĩa thân thiết nhất của nó, như cha mẹ, vợ chồng, con cái, những kẻ chết của nó và cả chính mạng sống nó, hoặc cả những cơ quan qúi báu của nó mà nó kêu gọi sự trợ lực cho các lời nói dối trá của nó. Nó làm cho những người chung quanh tin vào nó, do đó nó lường gạt họ. Đó là tên phạm thượng, tên ăn cắp, tên phản bội, tên sát nhân. Của ai? Của Thiên Chúa, vì nó pha trộn chân lý với sự ô nhục của những lời dối trá của nó. Và nó chế nhạo, thách đố: “Hãy đánh tao! Hãy cải chính cho tao nếu mày muốn. Mày ở đó, tao ở đây, và tao vẫn cười!” Phải, hãy cười, hãy cười nhiều đi, ôi! Hỡi kẻ điêu ngoa và hay chế diễu! Sẽ đến lúc ngươi không cười nữa, lúc mà đấng được trao phó mọi quyền hành sẽ hiện ra với ngươi, dễ sợ trong sự oai phong của Người. Chỉ dáng vẻ của Người đã khiến ngươi phải chú ý, và ngươi sẽ kinh hoàng vì cái nhìn của Người, ngay cả trước khi lời nói của Người quăng ngươi vào số phận đời đời của ngươi khi ghi trên ngươi sự nguyền rủa của Người.

Khi các con nói thì phải: Có thì nói có, không thì nói không. Không có gì khác nữa. Điều các con nói thêm ra là do ma qủi đã gợi cho các con, rồi sau đó nó sẽ cười các con, vì các con không giữ được hết, các con rơi vào vòng dối trá, người ta sẽ nhạo cười các con, làm cho các con nổi danh là kẻ nói dối. Hỡi các con, hãy thành thật, trong lời nói cũng như trong lời cầu nguyện.

Tâm tình :
Lạy Chúa là Đấng chân thật, và Chúa thấu suốt tâm can con người. Chúng con đang sống trong một môi trường thiếu sự thật và sự dối trá. Xin ban cho chúng con lòng can đảm dám nói thật và bênh vực sự thật.

Không có nhận xét nào: