Thứ Sáu, 9 tháng 6, 2017

Mỗi người đều có ích cho người khác



Hãy sống hết mình với điều bạn muốn, hãy làm cuộc sống của mình có ý nghĩa, ngay cả khi bạn… không có gì cả

Vụ tai nạn quá khủng khiếp đã làm ông mất cả hai chân và cánh tay trái. Thậm chí, bàn tay phải của ông cũng chỉ còn ngón cái và ngón trỏ. Dù vậy ông vẫn hoàn toàn minh mẫn. Suốt những ngày nằm viện, ông rất cô đơn vì ông không còn người thân hay họ hàng. Không ai đến thăm. Không điện thoại. Không thư từ…

Ông bị tách khỏi thế giới. Hằng ngày ông tưởng tượng ra sẽ nhận được một lá thư của ai đó, thậm chí chỉ là để nhắc về một món nợ cũ thôi cũng được. Nhưng thế giới bặt vô âm tín.

Thế rồi ông chợt nghĩ, biết đâu ông không phải là ngoại lệ, hẳn là có những người khác, cũng như ông, đang cô đơn ở nơi nào đó, trong bệnh viện, nhà lao, hay bất kì nơi nào mà họ không nhận được liên hệ với người thân, hoặc thậm chí, họ cũng không có cả người thân, như ông.

Nếu ông đã mong nhân được một lá thư đến thế, thì tại sao ông lại không viết những lá thư đó cho người khác? Ông vẫn có thể viết bằng hai ngón tay của bàn tay phải, dù rất khó khăn. Nhưng ông viết thư cho ai bây giờ? Có ai đang rất mong nhận được thư và ai có thể được động viên bằng những lá thư của ông? Ông nghĩ tới những tù nhân. Họ cũng cô đơn và cần sự giúp đỡ.Đầu tiên, ông viết thư đến một tổ chức xã hội, đề nghị được họ giúp chuyển những lá thư của ông vào trong tù. Họ trả lời rằng những lá thư của ông sẽ không được trả lời đâu, vì theo điều luật của bang, tù nhân không được viết thư gửi ra ngoài. Nhưng ông vẫn quyết định thực hiện việc giao tiếp một chiều này.

Ông viết mỗi tuần hai lá thư. Việc này lấy đi của ông rất nhiều sức lực vì phải đánh vật với cái tay đã chỉ còn hai ngón, nhưng ông đặt cả tâm hồn ông vào những lá thư. Ông viết như thế có ai đó đang đọc nó vậy. Ông kể cho họ vềnhững trải nghiệm của cuộc sống, nỗi thống khổ đầy tuyệt vọng, cả nỗ lực bằng ý chí để tồn tại và hi vọng, một chút niềm tin bé nhỏ vào những con người đón nhận những lá thư của ông mà thậm chí ông còn không chắc rằng có tồn tại..

Rất nhiều lần, ông cảm thấy nản lòng vì không bao giờ ông được biết những lá thư của ông có ích gì cho ai hay không. Nhưng vì việc viết thư đã thành thói quen, một điều gì đó ý nghĩa ít nhất là với ông trong những ngày tháng cô quạnh chỉ toàn là im lặng này.

Nhưng bỗng một ngày, cô y tá mang vào cho ông một bức thư. Thư được viết bằng loại giấy của nhà tù, do chính người quản giáo viết. Bức thư rất ngắn, chính xác là chỉ có vài dòng như sau: “Xin ông hãy viết thư trên loại giấy tốt nhất ông có thể có được. Vì những lá thư của ông được chuyển từ phòng giam này sang phòng giam khác, từ tay tù nhân này sang tay tù nhân khác đến mức giấy đã bị rách cả. Xin cảm ơn ông.”

Hãy sống hết mình với điều bạn muốn, hãy làm cuộc sống của mình có ý nghĩa. Ngay cả khi tưởng như bạn không có gì trong tay, hay thậm chí còn không đủ cả ngón tay như người đàn ông kia, bạn luôn luôn có thể làm được điều gì đó có ý nghĩa, cho cuộc đời của chính bạn và những người xung quanh. Hãy đừng ngần ngại làm tất cả những gì mình có thể...

Mời Bạn đoc đoạn Lời Chúa sau đây :

Thứ sáu 09/6/2017 - Tuần 9 TN
Lời Chúa : Mc 12, 35-37

35 Hôm ấy, khi giảng dạy trong Đền Thờ, Đức Giêsu lên tiếng hỏi: “Sao các kinh sư lại nói Đấng Kitô là con vua Đavít ?” 36 Chính vua Đavít được Thánh Thần soi sáng đã nói: Đức Chúa phán cùng Chúa Thượng tôi: bên hữu Cha đây, con lên ngự trị, để rồi bao địch thù, Cha sẽ đặt dưới chân con.
37“Chính vua Đavít gọi Đấng Kitô là Chúa Thượng, thì Đấng Kitô lại là con vua ấy thế nào được?” Đám người đông đảo nghe Đức Giêsu cách thích thú

So với các cuộc tranh luận khác, tình thế hôm nay đã đảo ngược, các kinh sư không còn là những người đặt câu hỏi nhưng họ bị Chúa tra vấn. Vì sao vậy? Có thể nói rằng vì câu hỏi hôm nay liên quan đến một chủ đề rất đặc biệt: thân phận của chính Ngài, Đức Ki-tô, Đấng nhân danh Chúa mà đến.
Cho tới nay, Chúa luôn kín đáo về tước vị Mêsia này vì những hiểu lầm trong dân chúng. Họ chờ đợi một đấng thiên sai mang màu sắc chính trị, xuất thân từ dòng tộc vua Đa-vít, đến giải phóng họ khỏi ách nô lệ của người Rô-ma. Dù rằng nhu cầu này rất chính đáng, nhưng Chúa rất rõ ràng: Ngài không đến để thi hành sứ mệnh này. Như vậy, không phải là Ngài làm họ thất vọng, nhưng Ngài cho biết rằng sứ mạng của Đấng Messia vượt trên tất cả những hy vọng và mong đợi của người Do Thái, rộng ra là của cả nhân loại.

Lạy Chúa Giê su, xin Chúa ban cho mỗi người chúng con một niềm tin sống động vào sự hiện diện của Chúa, một sự hiện diện có sức cứu độ và giải thoát con người.Amen

Không có nhận xét nào: