Đi như một bầy chim
Cũng có khi vì thói quen sĩ diện hay tự ái quá lớn mà ta luôn có khuynh hướng che đậy những khó khăn của mình. Ta đang rất khổ sở vì mối nghi ngờ ngày một đè nặng trong lòng nhưng lại không tiện nói ra, vì nếu nói ra sợ người kia nghĩ ta là kẻ tầm thường hay yếu đuối nên ta đành cắn răng chịu đựng. Người kia gạn hỏi thì ta lại nói là không sao cả, ta đang rất ổn. Khi đã cố gắng hết mình rồi mà tinh thần ta vẫn rơi xuống thấp như vậy thì tại sao ta không nhờ đến sự nâng đỡ của người kia? Vậy sống với nhau để làm gì? Đôi khi chỉ cần một lời giải thích đơn giản là vấn đề được sáng tỏ, ta sẽ không tự giam mình trong những ngày tháng u tối chỉ vì những tri giác sai lầm.
Ta hãy bắt chước loài thiên nga luôn cùng bầy di cư về miền ấm áp trước khi mùa đông đến. Chúng thường bay chung với nhau theo hình chữ V, nhịp vỗ cánh của con bay sau sẽ tiếp sức cho nhịp vỗ cánh của con bay trước, cứ thế mà chúng tiết kiệm được 70% công lực thay vì bay một mình. Trên thực tế chưa bao giờ có con thiên nga nào dám một mình bay từ phương bắc về phương nam, vì đoạn đường có khi dài tới hằng trăm hoặc hằng nghìn dặm. Điều lý thú là khi con dẫn đàn thấm mệt thì nó sẽ lùi lại để con thứ hai hoán vị với mình, nó không bao giờ độc tài lãnh đạo cả. Đặc biệt hơn nữa, khi có một con thiên nga bất ngờ bị kiệt sức hay trúng thương thì nó sẽ cử hai con mạnh khỏe khác ở lại yểm trợ và cả đàn sẽ giảm tốc độ tối thiểu để chờ chúng đuổi theo. Chúng không bao giờ bỏ qua sự nâng đỡ và yêu thương đồng loại của mình.
Khi nhìn bầy thiên nga luôn đi bên nhau có thể ta sẽ rơi nước mắt. Tại vì ta thường hay đi theo chủ nghĩa cá nhân, thích sống biệt lập nên không muốn ai đụng tới mình và ta cũng chẳng buồn quan tâm đến nỗi khổ niềm đau của kẻ khác. Ngay với những người thân trong gia đình mà ta vẫn còn sống rất ơ hờ thì đừng nói chi đến hai chữ “đồng loại” lớn lao kia. Mà có lớn lao gì đâu, mình không thương được đồng loại của mình, mình không nâng đỡ được đồng bào của mình, mình không chia sớt được nỗi khổ niềm đau của dân tộc mình thì làm sao mình có thể đứng vững trong trời đất này kia chứ? Nếu có, thì đó cũng là sự vay mượn giả tạm mà cái giá phải trả cũng sẽ rất đắt.
Biển đời mênh mông vô tận, trong lòng nó luôn chứa những đợt sóng ngầm, nó sẽ sẵn sàng kéo con thuyền ta ra xa và nhấn chìm bất kỳ lúc nào nếu ta không kịp tỉnh táo và đủ sức để đối phó. Vậy nên ta hãy đi với nhau như một bầy chim, hãy cùng những người thân xiết chặt tay nhau để đủ sức vươn lên những cánh buồm lớn cho con thuyền lướt nhanh tới phía trước. Ta đừng kẹt vào tài năng hay sự may mắn rồi tự ban cho mình một vị trí quá lớn mà không sẵn sàng hòa nhập với mọi người chung quanh. Những khi ta thiếu sáng suốt vì kẹt vào những đam mê, những khi ta thiếu bình tâm vì vướng vào những cuộc tranh chấp, những khi ta không còn mạnh mẽ vì chi tiêu quá nhiều năng lực cho những tham vọng, những khi ta mắc vào những lầm lỗi vì không thường xuyên nhìn lại mình, những khi ta rơi vào tuyệt vọng khổ đau vì nhạt nhòa lý tưởng sống… thì chỉ có những cánh tay của tình thương không điều kiện mới có thể giúp ta nhẹ nhàng vượt thoát.
Nương tựa vào gia đình và đoàn thể ta sẽ luôn được nhắc nhở và soi sáng. Không có những tấm gương soi, không có những lời cảnh tỉnh, không có những bàn tay níu lại thì ta sẽ khó thoát nổi những cạm bẫy luôn giăng đầy giữa nghìn trùng sóng biển cuộc đời. Và ta cũng luôn tự nhắc mình là không nhất thiết phải làm thuyền trưởng thì ta mới có thể tham dự trên con thuyền vượt khơi. Mỗi vị thủy thủ chỉ cần tự biết được trách nhiệm của mình và sẵn sàng hoán vị với người khác khi cần thiết để mình kịp thời lấy lại phong độ mà ứng phó với những đợt sóng vô tình phía trước là được. Hãy đi bên nhau để có cơ hội va chạm, để buông bỏ bớt lòng cố chấp, để tập nhường nhịn và hòa điệu với nhau. Đó là những yếu tố quan trọng làm nên bản lĩnh và thành công của con người.
Trong lịch sử loài người chưa có ai thành công bền vững mà nghèo nàn lòng nhiệt tâm nâng đỡ kẻ khác hay ngại sống chung với nhau. Ta hãy sống đời sống của một con người có hiểu biết và thương yêu, hãy chấp nhận nhau như những con thiên nga luôn chấp nhận đồng loại của mình. Đừng vì nhu yếu hưởng thụ quá lớn, đừng vì cái tôi hẹp hòi bé nhỏ, để lúc nào ta cũng xây dựng trong lòng ngục thất của nghi ngờ, lo lắng và sợ hãi khi tiếp xúc với người khác. Còn đi chung đường với nhau, còn nhìn nhau tận mặt và sẵn sàng lên tiếng khi cần nhau hay hết lòng nâng đỡ nhau là ta đang giữ được thiên chức của một sinh linh mầu nhiệm. Hãy giữ lấy con đường ấy, vì đó chính là con đường đưa tới hạnh phúc chân thật!
Đi như một bầy chim
Vượt vùng trời băng giá
Đừng một mình ra khơi
Biển đời nhiều sóng cả
Sống ở đời cần được nâng đỡ biết bao, sự năng đỡ ấy tìm được ở đâu ? Phải chăng chỉ tìm duy nhất nơi người đời ? Tôi e rằng như vậy vẫn chưa đủ, vì nơi người đời : sức lực, tài chánh, địa vị... vẫn mong manh lắm. Vậy hãy trông cậy vào các Đấng Tổng lãnh Thiên Thần, là những vị cao siêu, quyền thế trước mặt Thiên Chúa, hằng đêm ngày bảo trợ ta. xin mời bạn cùng đọc:
Lễ kính các Tổng lãnh Thiên Thần:
MICHAEN, GABRIEL, RAPHAEL
Lời Chúa : Ga 1, 47-51
(47) Chúa Giêsu thấy ông Nathanaen tiến về phía mình, liền nói về ông rằng : "Ðây đích thật là một người Israen, lòng dạ không có gì gian dối". (48) Ông Nathanaen hỏi Người : "Làm sao Ngài lại biết tôi ?" Chúa Giêsu trả lời : "Trước khi Philípphê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi". (49) Ông Nathanaen nói : "Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Israen !" (50) Chúa Giêsu đáp : "Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin ! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa". (51) Người lại nói : "Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người".
Trong cuộc sống hôm nay, nhiều người vẫn chưa nhận ra Chúa Giêsu chính là Sự Thật. Phải chăng vì người Kitô hữu chúng ta chưa sống thật, lòng chúng ta còn gian dối, nên chúng ta chưa thấy Tin Mừng thực sự cuốn hút ? Phải chăng hình ảnh về các Thiên Thần chỉ còn là một ảo ảnh không có thực ? Thế giới hôm nay đang cần những “Nathanaen mới” để loan báo Tin Mừng. Thế giới hôm nay đang cần những người trong sáng như các Thiên Thần để diễn tả vinh quang Thiên Chúa. Vinh phúc nước trời vẫn luôn rộng mở để chờ đón những người lòng dạ không gian dối và nên như Thiên Thần.
Ước gì ngay hôm nay, sau khi nghe đoạn Tin Mừng này, sau khi mừng lễ kính các Thiên Thần, nếu chúng ta cần phát biểu,cần diễn tả bất cứ điều gì, chúng ta hãy cố gắng nói thật hết sức có thể. Ước gì ngay giây phút này đây, chúng ta hãy diễn tả cuộc sống của mình cách chân thật và minh bạch trước mặt Chúa. Nếu còn những yếu đuối tội lỗi, hãy xin Chúa thương thanh tẩy ; Nếu đã có những điều thánh thiện tốt đẹp, xin Chúa thêm sức để chúng ta sống mãi trong ân sủng Chúa. Ước gì chúng ta nhận ra Chúa hiện diện trong cuộc sống này khi chúng ta sống chân thật. Ước gì đời sống chân thật của chúng ta sẽ xứng đáng Chúa hứa ban nước trời mai sau.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho con một tâm hồn, trong sáng như các Thiên Thần của Chúa
Một tâm hồn chân thật, không có gì gian dối như Nathanaen.
Một tâm hồn không vướng cả những ô uế nhỏ mọn để luôn khiêm hạ tìm chiếm chỗ nhỏ bé, nhưng luôn luôn muốn bày tỏ một tình yêu lớn lao.
Một tâm hồn đơn sơ, không biết đến những phức tạp của ích kỷ, nhưng chỉ tìm hiến dâng mà không đòi lại.
Một tâm hồn lặng lẽ, hạnh phúc khi thấy sự quảng đại của mình không được người khác biết đến.
Một tâm hồn nghèo khó, chỉ làm giàu cho mình nhờ chiếm được chính Chúa.
Một tâm hồn luôn hướng về tha nhân, quan tâm đến những nhu cầu và ước muốn của họ.
Một tâm hồn luôn kết hiệp với Chúa, và múc lấy nguồn sống từ nơi Chúa. Amnen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét