Hôm nay, trên đường đi học về, trời nắng ơi là nắng, em nhìn thấy một người phụ nữ, tay bế một em bé xinh ơi là xinh, còn cầm theo rất nhiều đồ đạc: nào là làn đựng quần áo, nào là túi thức ăn, nào túi đựng sữa bột, nào là ô che nắng… nhớ lời cô giáo dặn phải giúp đỡ mọi người nên em đã chạy đến chào và hỏi thăm:
- Cháu chào cô ạ! Cô ơi, cô đi đâu thế? Nhà cô ở đâu ạ? Cô xách nhiều đồ như thế để cháu giúp cô một tay nhé?
Sau một hồi hỏi han, cô ấy đã cho em giúp đỡ mình, và cùng cô ấy về nhà. Trên đường đi, em còn che ô cho em bé, và líu lo nói chuyện với em bé để em bé đỡ quấy khóc mẹ. Em cảm thấy em bé này của cô rất giống với em bé nhà em ở nhà nên em rất yêu em ấy. Người phụ nữ nhìn em xúc động nghẹn ngào nói rằng: “Cháu ngoan quá, cháu còn nhỏ mà đã biết giúp đỡ người khác như vậy thật xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ. Cô vô cùng cảm ơn cháu”. Nghe đến câu nói của cô, em thấy lòng mình lâng lâng, xúc động còn hơn cả khi em trông em bé ở nhà được mẹ khen thưởng. Em tự hứa với bản thân mình sẽ luôn chăm chỉ, làm một người con ngoan trò giỏi, cháu ngoan Bác Hồ để báo đáp công ơn sinh thành của bố mẹ, công ơn dạy dỗ của thầy cô, và xứng đáng với lời khen của ngày hôm nay.
Trên suốt đoạn đường về nhà ấy, mọi người sẽ thấy được em, một cô bé đang vui sướng, hạnh phúc vì đã làm được một việc tốt giúp ích cho mọi người.
Thứ năm 07/02/2019
Mồng 3 Tết : Thánh hóa công ăn việc làm
Lời Chúa : Mt 25,14-30
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ dụ ngôn này rằng: “Có một người kia sắp đi xa, liền gọi các đầy tớ đến mà giao phó tài sản của ông. Ông trao cho người này năm nén bạc, người kia hai nén, người khác nữa một nén, tùy theo khả năng mỗi người, đoạn ông ra đi. Người lãnh năm nén bạc, ra đi và dùng tiền ấy buôn bán làm lợi được năm nén khác. Cũng vậy, người lãnh hai nén cũng làm lợi ra hai nén khác. Còn người lãnh một nén, thì đi đào lỗ chôn giấu tiền của chủ mình. Sau một thời gian lâu dài, ông chủ các đầy tớ trở về và đòi họ tính sổ. Vậy người lãnh năm nén bạc đến, mang theo năm nén khác mà nói rằng: ‘Thưa ông, ông đã trao cho tôi năm nén bạc, đây tôi làm lợi được năm nén khác’. Ông chủ bảo người ấy rằng: ‘Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi’. Người đã lãnh hai nén bạc cũng đến và nói: ‘Thưa ông, ông đã trao cho tôi hai nén bạc, đây tôi đã làm lợi được hai nén khác’. Ông chủ bảo người ấy rằng: ‘Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi’.
“Còn người lãnh một nén bạc đến và nói: ‘Thưa ông, tôi biết ông là người keo kiệt, gặt chỗ không gieo và thu nơi không phát, nên tôi khiếp sợ đi chôn giấu nén bạc của ông dưới đất. Đây của ông, xin trả lại ông”. Ông chủ trả lời người ấy rằng: “Hỡi đầy tớ hư thân và biếng nhác, ngươi đã biết ta gặt chỗ không gieo, thu nơi không phát: vậy lẽ ra ngươi phải giao bạc của ta cho người đổi tiền, và khi ta trở về, ta sẽ thu cả vốn lẫn lời. Bởi thế, các ngươi hãy lấy nén bạc lại mà trao cho người có mười nén. Vì người có sẽ cho thêm và sẽ được dư dật, còn kẻ chẳng có, thì vật gì coi như của nó, cũng lấy đi. Còn tên đầy tớ vô dụng, các ngươi hãy ném nó ra ngoài vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc, nghiến răng”.
Người quản lý trung thành không chỉ biết cất giữ tài sản của chủ, mà còn biết sinh lợi nó theo ý chủ mình. Trung thành lúc này có nghĩa là khôn ngoan, tháo vát. Chúa đòi hỏi những phẩm tính ấy khi ban cho con người những ơn huệ khác nhau trong đời sống cá nhân và xã hội. Ơn huệ ấy Chúa lại không ban một lần thay tất cả, nhưng từ ơn huệ này, ta trung thành sinh lợi sẽ đưa ta đến những ơn huệ khác liên hệ. Vấn đề không phải là chuyện được giao nhiều hay ít “yến bạc,” mà là tấm lòng yêu mến và trung thành của mỗi người đối với Thiên Chúa, và với tấm lòng ấy, mỗi người sẽ sinh lợi cho Ngài như thế nào. Phần thưởng chủ dành cho tôi tớ trung tín ấy là được Chúa tín nhiệm và giao phó nhiều tài sản lớn hơn trong Nước Chúa.
Bạn sẽ không so đo, phân bì mình ít hơn người, người nhiều hơn mình. Vấn đề là ở chỗ bạn sinh lợi thế nào với số “yến bạc” được giao, để cho thấy tấm lòng trung tín bạn với Chúa, cũng như để về sau Ngài sẽ giao cho bạn nhiều hơn. Ở đây không có chỗ cho sự ghen tỵ, vì ghen tỵ sẽ không cho phép bạn phát huy năng lực, nhưng bóp nghẹt năng lực ấy của bạn, và làm cản bước tiến của tha nhân.
Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã tin tưởng giao cho con những “yến bạc” và để con tự do sử dụng. Xin cho con biết nhận ra đâu là thứ “yến bạc” Chúa đã giao cho con phải sinh lợi trong lúc này. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét