Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019

Có mắt nhưng chẳng thấy !



Kết quả hình ảnh cho suy niệm tin mừng Mc 8,22-26



Xưa kia có một người hỏi vị thiền sư: “Thưa thầy, trên đời này cái gì đáng sợ nhất?”. Thiền sư trả lời: “Dục vọng”. Người kia vẻ mặt vẫn tràn đầy nghi hoặc, vị thiền sư nói tiếp: “Vậy con hãy nghe ta kể câu chuyện sau đây!”.

Có một vị tăng nhân hoảng hốt sợ hãi chạy từ trong rừng cây ra, vừa đúng lúc gặp hai người bạn tốt đang đi tản bộ bên bìa rừng. Họ hỏi vị tăng nhân:
“Ông hoảng hốt như thế là vì cái gì vậy?”.
Vị tăng nhân nói: “Thật là đáng sợ quá, tôi đã đào thấy một đống vàng ở trong rừng”.
Hai người trong tâm không nhịn được liền nói: “Ông thật là một tên đại ngốc! Đào thấy vàng, một việc tốt như thế mà ông lại nói thật đáng sợ, thật sự tôi không thể hiểu nổi ông nữa!”.
Thế là họ lại hỏi vị tăng nhân kia: “Ông đào thấy vàng ở chỗ nào? Hãy nói cho chúng tôi biết đi!”
Vị tăng nhân nói: “Thứ lợi hại như thế, các ông không sợ sao? Nó sẽ ăn thịt người đấy”.
Hai người kia tất nhiên không tin, liền đáp trả: “Chúng tôi không sợ. Ông hãy nói cho chúng tôi chỗ tìm ra nó đi”.
Vị tăng nhân nói: “Bên dưới gốc cây đầu tiên ở phía Tây của cánh rừng này”.
        Hai người bạn lập tức đi tìm địa điểm đó, quả nhiên phát hiện ra đống vàng kia, một người nói với người còn lại: “Vị tăng nhân này thật là quá ngu xuẩn! Vàng là thứ mọi người đều khao khát vậy mà trong mắt ông ta nó lại trở thành thứ ăn thịt người”.
      Người kia cũng gật đầu đồng ý. Thế là hai người họ thảo luận cách để đem số vàng này về, một người trong đó nói: “Ban ngày mà mang về thì rất không an toàn, hay là để ban đêm mang về sẽ đỡ nguy hiểm hơn một chút. Tôi sẽ ở đây trông chừng, anh đi lấy một chút đồ ăn đến đây, chúng ta sẽ ăn cơm tại đây, sau đó đợi đến lúc trời tối chúng ta sẽ mang vàng về”.Người đàn ông kia bèn làm theo cách đó, người ở lại trông vàng nghĩ: “Giá như tất cả số vàng này đều là của mình thì tốt biết bao! Đợi khi anh ta quay lại, mình sẽ dùng gậy gỗ đánh chết anh ta, thì tất cả số vàng này là của mình rồi!”.
     Người đàn ông về nhà lấy cơm cũng nghĩ: “Mình trở về sẽ ăn no trước, sau đó sẽ cho một ít độc dược vào phần cơm của anh ta, anh ta chết rồi thì tất cả số vàng đó sẽ là của mình!”.
       Kết quả đến lúc anh ta mang cơm trở lại rừng cây, người đàn ông kia từ phía sau tiến đến cầm cây gậy đánh chết anh ta và nói: “Bạn thân yêu của tôi, là vàng đã bức bách tôi làm thế”.
      Sau đó, anh ta lấy phần cơm và bắt đầu ăn. Cũng chỉ một lát sau, anh ta cảm thấy rất khó chịu, trong bụng giống như có lửa đốt vậy, lúc đó anh ta mới biết mình bị trúng độc, lúc sắp chết anh ta đã thốt lên: “Lời tăng nhân nói quả là rất đúng!”.
      Điều này thực sự ứng với câu ngạn ngữ: “Người chết vì tiền, chim chết vì mồi” đều là vì lòng tham gây họa. Chỉ vì một chữ tiền mà con người sẵn sàng làm hại người khác, làm thương tổn người khác, giết người hại mệnh… Điều đó chẳng phải làm việc xấu hay sao?
      Những việc làm xấu ấy, tất cả đều xuất phát từ “dục vọng” của con người. Ở đây không ngoài lòng tham lam và sự ích kỷ, tham vọng muốn chiếm hữu tất cả cho bản thân mình để đánh đổi cả nhân tâm con người. Kết quả cuối cùng là gì đây, oan oan tương báo, người làm việc xấu phải nhận đúng cái kết bi thảm.

Đến phút chót, khi con người sắp từ biệt thế giới hiện tại, mới nhận ra được hành động của mình là sai lầm thì đã quá muộn màng. Vậy thì chẳng phải hai chữ “dục vọng” là quá nguy hiểm là gì?

Thứ tư 20/01/2019    - Tuần 5 TN
Lời Chúa : Mc 8, 22 - 26 :

(22) Ðức Giêsu và các môn đệ đến Bếtxaiđa. Người ta dẫn một người mù đến và nài xin Ðức Giêsu sờ vào anh ta. (23) Người cầm lấy tay anh mù, đưa ra khỏi làng, rồi nhổ nước miếng vào mắt anh, đặt tay trên anh và hỏi: "Anh có thấy gì không?" (24) Anh ngước mắt lên và thưa: "Tôi thấy người ta, trông họ như cây cối đi đi lại lại". (25) Rồi Người lại đặt tay trên mắt anh, anh trông rõ và khỏi hẳn; anh thấy tỏ tường mọi sự. (26) Người cho anh về nhà và dặn "Anh đừng có vào làng".

Suy niệm :
Mù lòa là một tình trạng bất hạnh, người mù bị ngăn cách với vạn vật, khó liên đới với những người xung quanh. Những ai bị mù lòa cũng khao khát ánh sáng, ước mong được thấy. Bác sĩ, lương y nào có thể chữa lành bệnh mù lòa là họ tốc tả tìm đến. Ai chữa được bệnh mù lòa cho họ thì được xem như là vị cứu tinh, vị đại ân nhân của họ suốt đời. Họ chấp nhận mọi đòi hỏi của lương y hay bác sĩ. Họ nhẫn nại trong quá trình chữa bệnh, miễn sao họ được sáng mắt là đủ.
        Phép lạ Chúa Giêsu chữa cho người mù được thấy, mà Thánh sử Marcô thuật lại trong bài Phúc Âm hôm nay, nó có một điểm đặc biệt là Chúa Giêsu không chữa lành ngay, nhưng Ngài chữa bằng hai giai đoạn. Giai đoạn thứ nhất giống cách Chúa đã chữa người câm điếc (Mc 7, 32 – 37 ): Ngài dắt anh ta ra khỏi đám đông, lấy nước bọt bôi vào mắt anh và đặt tay lên anh, Ngài hỏi: “Anh có thấy gì không?”. Anh đáp: “Tôi thấy người ta như cây cối, họ đi đi lại lại”. Rồi Ngài lại đặt tay lên anh một lần nữa, anh ta mới thấy mọi sự rõ ràng. Như vậy, lần thứ nhất đức tin anh còn yếu ớt, vì phép lạ và đức tin có một tương giao chặt chẽ với nhau. Chúa Giêsu tỏ hiện lòng từ bi thương xót đối với anh mù, nên Ngài đặt tay thêm một lần nữa trên mắt anh, để giúp anh có lòng tin trọn vẹn vào Chúa, thì phép lạ sẽ được thể hiện. Thật vậy, lần thứ hai anh mù thấy rõ ràng, chứng tỏ anh đã tin vào Chúa cách vững vàng mạnh mẽ, và anh được mãn nguyện. Chúa Giêsu đã ban cho anh mù ánh sáng vật lý và ánh sáng đức tin một cách tiệm tiến, ban cho anh quyền tiếp xúc với vạn vật và liên đới với mọi người. Ngài chính là Đấng cứu độ nhân loại.
           Cuộc hành trình tìm ánh sáng của anh mù, tương tự như cuộc hành trình tìm kiếm đức tin của các tông đồ. Họ phải ý thức họ đang mù về thiêng liêng, họ cần được Chúa Giêsu chỉ dạy và mạc khải. Các tông đồ cũng được Chúa tách riêng ra để thuận tiện cho việc chỉ dạy. Chúa Giêsu đem lại đức tin cho các tông đồ cách tiệm tiến, dần dần, và nhẫn nại như Chúa đã ban ánh sáng cho anh mù với lòng yêu thương nhân ái.

Lạy Chúa Giê su, xin Chúa ban cho chúng con thêm đức tin mỗi ngày một hơn. Biết nhìn các dấu chỉ trong các bí tích với lòng tin, biết tin vào lời Chúa để chăm chú lắng nghe và mau mắn thi hành. Biết nhìn Giáo Hội hữu hình là thân thể mầu nhiệm Chúa Kitô, và ngoan ngoãn nghe lời giáo huấn của Giáo Hội với lòng tin của chúng con.






Không có nhận xét nào: