Thứ Ba, 12 tháng 11, 2019

Lòng tin dẫn tới hành động


Kết quả hình ảnh cho Lời Chúa Lc 17,6-10"

Tôi ở trong một gia đình không có một chút gì công giáo, chung chung gia đình tôi chẳng thích một tôn giáo nào. Tôi luôn sống với loại “văn hóa” đó. Năm 2015 và 2016 tôi có vấn đề sức khỏe: tôi bị mổ bốn lần tất cả. Một tháng sau lần mổ thứ nhì, tôi biết tin anh tôi bị ung thư máu. Lúc đó gia đình tôi bị suy sụp hoàn toàn, chúng tôi không biết anh có sống được hay không. Trong thời gian khó khăn này tôi ở nội trú. Tôi có cô bạn theo đạo công giáo, cô và tôi hay thảo luận về các vấn đề tôn giáo. Thời đó tôi rất lý lẽ, tôi nghĩ tôn giáo chỉ ru ngủ con người. Nhưng trong một lúc tuyệt vọng hoàn toàn, tôi bắt đầu cầu nguyện trong căn phòng nhỏ xíu 9 mét vuông, tôi hy vọng có ai nghe tôi. Tôi không biết tôi cầu nguyện với ai, nhưng cầu nguyện giúp tôi nhẹ lòng. Dần dần lời cầu nguyện được nhận lời, anh tôi được cứu nhờ ghép tủy của tôi và tôi cũng nhận được ơn ngoài mọi mong chờ của tôi.Những chuyện xảy ra làm cho tôi bị xáo trộn, tôi nói với cô bạn, cô khuyên tôi gặp cha tuyên úy của trường. Chúng tôi thảo luận hơn hai tiếng đồng hồ. Cha khuyên tôi nói chuyện với Chúa. Về lại căn phòng nhỏ của mình, tôi lại cầu nguyện và tôi cám ơn nhưng tôi cũng không biết cám ơn ai. Tôi nói: “Nếu đúng thật Chúa Giêsu đã làm tất cả những chuyện này, thì con xin cám ơn Chúa ngàn lần cho những gì Chúa làm cho con”. Và bỗng chốc, tôi cảm thấy có một làn sóng hơi ấm, tình thương, sự hiện diện… tôi nghĩ tôi điên. Tôi cảm nhận có một sức mạnh không phải là sức mạnh của loài người. Tôi như bị đóng đinh tại chỗ, một cảm giác thật lạ lùng. Tôi đến nói với cô bạn của tôi, tôi khóc, tôi muốn hiểu chuyện gì xảy ra cho tôi.
     Bây giờ mọi chuyện đã dịu xuống với cha mẹ tôi. Cha mẹ tôi không đến dự lễ rửa tội của tôi, cha mẹ tôi muốn đứng ngoài mấy chuyện này nhưng họ chấp nhận đức tin của tôi. Cuối cùng tôi hiểu, tình trạng này đối với họ rất là khó. Sự chấn động ở cả hai phía. Nhưng nhờ kiên nhẫn và nhờ được ơn, căng thẳng cũng không còn. Chìa khóa tốt nhất vẫn là cầu nguyện và đối thoại. 

Lễ rửa tội của cô vào đêm canh thức Phục Sinh? Cô đã sống như thế nào? 
Thật tuyệt vời! Tôi có cảm tưởng như được gia đình tôi rửa tội cho tôi. Tôi tham dự khá nhiều sinh hoạt với các bạn trẻ, chúng tôi có những giây phút rất sâu đậm với nhau. Rất nhiều bạn đến dự lễ rửa tội của tôi. Không phải gia đình ruột thịt của tôi, nhưng gia đình trong Chúa Kitô, rất mạnh và rất cảm động.

Thứ ba 12/11/2019 - Tuần 32 TN
Lời Chúa : Lc 17,6-10 

Chúa đáp: "Nếu anh em có lòng tin lớn bằng hạt cải, thì dù anh em có bảo cây dâu này: "Hãy bật rễ lên, xuống dưới biển kia mà mọc", nó cũng sẽ vâng lời anh em. 17:7 "Ai trong anh em có người đầy tớ đi cày hay đi chăn chiên, mà khi nó ở ngoài đồng về, lại bảo nó: "Mau vào ăn cơm đi", chứ không bảo: "Hãy dọn cơm cho ta ăn, thắt lưng hầu bàn cho ta ăn uống xong đã, rồi anh hãy ăn uống sau!"? 17:9 Chẳng lẽ ông chủ lại biết ơn đầy tớ vì nó đã làm theo lệnh truyền sao? 17:10 Đối với anh em cũng vậy: khi đã làm tất cả những gì theo lệnh phải làm, thì hãy nói: chúng tôi là những đầy tớ vô dụng, chúng tôi đã chỉ làm việc bổn phận đấy thôi".

Người đầy tớ của ông chủ trong câu chuyện cũng hữu dụng đấy chứ. Vì hữu dụng, ông chủ mới nuôi đầy tớ trong nhà. Quả thật, hàng ngày người ấy làm việc đủ thứ việc nào là đồng áng, nào là chăn chiên; lại còn phục vụ bàn ăn cho chủ. Nhưng người đầy tớ của Chúa thì vừa vô dụng vừa hữu dụng. Vô dụng bởi vì Chúa là Đấng hoàn hảo vô cùng. Chúng ta có làm công kia việc nọ gọi là làm cho Chúa thì cũng không vì thế mà Chúa được hoàn hảo hơn. Nhưng hữu dụng ở chỗ Ngài muốn chúng ta công tác vào công trình cứu độ của Chúa ngõ hầu “làm vinh danh Chúa và mưu ích cho các linh hồn,” trong đó mưu ích cho chính chúng ta nữa

Lạy Chúa Giê su, xin giúp con nhờ rằng con là tôi tớ Chúa, để con biết từ bỏ ý riêng mình và thực thi ý Chúa. Dù thất bại hay thành công, dù bị chê bai hay được khen ngợi,… xin giúp con luôn hết lòng phụng sự Chúa, và phần thưởng duy nhất là biết mình đã làm theo ý Chúa. Amen.

Không có nhận xét nào: