Thứ Sáu, 17 tháng 4, 2020

Nhận ra Chúa trong cuộc đời



Hãy thả lưới! Suy niệm Lời Chúa Ga 21, 1-14 Ngày Thứ Sáu Tuần Bát ...


Thứ sáu 17/4/2020 - Tuần bát nhật Phục Sinh
Lời Chúa : Ga 21,1-14

Sau đó, Đức Giê-su lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở Biển Hồ Ti-bê-ri-a. Người tỏ mình ra như thế này. Ông Si-môn Phê-rô, ông Tô-ma gọi là Đi-đy-mô, ông Na-tha-na-en người Ca-na miền Ga-li-lê, các người con ông Dê-bê-đê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. Ông Si-môn Phê-rô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây.” Các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh.” Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả. Khi trời đã sáng, Đức Giê-su đứng trên bãi biển, nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giê-su. Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư? ” Các ông trả lời: “Thưa không.” Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên phải mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá.” Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá. Người môn đệ được Đức Giê-su thương mến nói với ông Phê-rô: “Chúa đó! ” Vừa nghe nói “Chúa đó! “, ông Si-môn Phê-rô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần một trăm thước. Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên, và có cả bánh nữa. Đức Giê-su bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây! ” Ông Si-môn Phê-rô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ. Lưới đầy những cá lớn, đếm được một trăm năm mươi ba con. Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách. Đức Giê-su nói: “Anh em đến mà ăn! ” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai? “, vì các ông biết rằng đó là Chúa. Đức Giê-su đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy. Đó là lần thứ ba Đức Giê-su tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.

Thánh sử Gioan viết rất rõ: đây là chuyện phi lý, thả lưới ngay tại bờ. Nhưng các môn đệ vẫn nghe theo và đã bắt được nhiều cá, nhiều đến nỗi bằng ấy ngư phủ khoẻ mạnh mà không kéo nổi lưới lên. Thật đúng là phép lạ vượt ra ngoài trí tưởng tượng của con người.
       Chúa Giêsu hiện đến với họ với dáng dấp thật đơn sơ: “Này các chú, không có gì ăn ư?”Các môn đệ chưa từng quen với tình huống mới mẻ này; bởi vì gặp một con người đã chết nay hiện đến hoàn toàn như một người đang sống là một việc từ xưa đến nay chưa từng có. Thế nhưng qua lời nói mà họ đã từng nghe: “Hãy thả lưới bên phải mạn thuyền,” Chúa Giêsu là con người mà họ đã gặp bên Biển Hồ Tibêria, đã chung sống suốt ba năm qua mà họ tưởng là đã chết. Với con người này chỉ là một, vẫn gần gũi, thân mật quan tâm chu đáo như thuở ban đầu. Thật là một Thiên Chúa mà việc lớn không bỏ, việc nhỏ không quên!
      Đức Giêsu đóng vai người khách bộ hành vui miệng hỏi thăm, nhưng các môn đệ không nhận ra Ngài. Như vậy trong tất cả các lần Đức Giêsu hiện ra, không ai nhận ra Ngài ngay lúc gặp mặt. Đó là đặc điểm của Đức Giêsu Phục sinh. Tại sao họ không nhận ra? vì Đức Giêsu đã Phục sinh, thân xác Ngài được biến đổi. Một thân xác hiển linh, không còn bị ảnh hưởng bởi không gian và thời gian. Ta không biết thân xác của Ngài biến đổi thế nào, nhưng chỉ khi Ngài tỏ cho ai thì người ấy mới nhận biết.
      Đức Kitô Phục Sinh luôn có mặt trong đời ta: trong bữa cơm thanh đạm của gia đình. Ngài hiện diện nơi sở làm, trên nương rẫy, trong lớp học,… và nơi mọi sinh hoạt thầm lặng không tên của ta. Để nhận ra sự hiện diện ẩn mình của Ngài, chỉ cần ta có con mắt đức tin và tình yêu.

Lạy Chúa, trong cuộc sống, con không dám xin Chúa cất đi những nhọc nhằn, vì đó là thân phận tội lỗi của con người. Con chỉ xin Chúa ban cho con lòng Tin Mến, để giữa những nghịch cảnh cuộc đời, con có thể nhận ra được sự hiện diện của Chúa, tìm được niềm vui và hy vọng trong Chúa. Từ đó, con có thể đem Chúa đến cho người khác, hầu cho họ luôn tin yêu vào sự Phục Sinh vinh quang của Chúa. Amen.


Không có nhận xét nào: