Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

Sống gian, đừng thề


Kết quả hình ảnh cho thề nguyền


Làm Chuyện Bất Chính 
Lại Thề Thốt Trước Trời Đất Bị Thiên Lôi Đánh Chết

Đất Từ Châu có chàng Triệu-sinh lấy người họ Vu. Vu thị có người em gái thường hay đến nhà Triệu-sinh thăm người chị, không bao lâu lại yêu thầm người anh rễ, và hai người phát sinh ra cảm tình từ đó.

Một hôm người em gái đánh mất chiếc trâm cài tóc bằng ngọc tại nhà Triệu-sinh, nhưng tìm mãi vẫn không thấy. Người em gái này cho rằng người hầu của chị mình đã lấy cắp. Người hầu bị mắc oan, mới đến một miếu kế cận cầu xin Thần-Minh chỉ dẫn. Vị Tiên đến giáng cơ, là Hà-Tiên-Cô. Tiên-Cô viết:
– Chuyện này không thể nói được.
Gia nhân lại khóc lóc cầu thêm:
– Người phàm không biết mới cầu đến Thần-Tiên, chẳng lẽ Thần-tiên lại để người lành mắc oan hay sao? Cúi xin Tiên-Cô từ-bi chỉ giúp.
Tiên-Cô viết:
– Về nhà tìm trên giường của chủ nhà sẽ thấy.
Người hầu đem lời của Tiên-Cô về báo cho bà chủ hay. Vợ Triệu-sinh trở về phòng mình, quả nhiên tìm thấy chiếc trâm cài tóc của người em gái mình để trên đầu giường. Nguời chị đem chiếc trâm trả lại cho em gái và trách người em về tội bất trinh, gian thương với chồng mình. Người em giận và nói:
– Rõ là người nhà của chị lấy cắp mà chị lại còn vu oan và làm nhục danh tiếng của em.
Nói xong bèn khóc òa lên, và lấy tay chỉ lên trời thề rằng:
– Nếu em có làm chuyện ám muội với chồng chị thì sẽ bị Thiên-lôi đánh chết.

Người chị tin vào lời thề của người em gái, và đuổi người hầu đi ra khỏi nhà. Trong đêm hôm đó, Triệu-sinh lại cùng cô em vợ hẹn hò với nhau. Bỗng nhiên mưa to gió lớn, sắm sét đánh vào nhà Triệu-sinh. Vu thị thấy đêm đã khuya mà vẫn chưa thấy người chồng trở về phòng, trong lòng cảm thấy kỳ lạ. Sáng hôm sau thức dậy, Vu thị thấy người chồng và em gái mình đếu bị sét đánh chết, hai xác nằm lõa lồ ở hậu sân, thân mình cháy đen, trông thật thảm thương.

Chỉ Thiên-địa dĩ chứng bỉ hoài, dẫn Thần-minh nhi giám hiệp sự.

Thích nghĩa: Trong tâm suy tính đến chuyện bất chính mà còn chỉ Trời đất chứng giám, đã làm chuyện nhơ uế xấu xa mà lại thề lạy Thần-minh làm chứng.
Chú giải: “Bỉ” là bỉ ổi, đê hèn, “hiệp sự” là việc nhơ nhuốc, xấu xa. Thiên-Địa có chánh-khí, Thần-Minh chánh trực quang minh, lẽ nào lại làm chứng cho những việc nhơ nhuốc xấu xa của người đời?
           Trích Thái-Thượng Cảm-Ứng-Thiên

Câu chuyện trên đây nói lên người có lòng gian mà ngoan cố, không nhận tội lỗi của mình mà còn dám chỉ Trời chỉ đất mà thề thì sẽ bị báo ứng. Chúa Giê su đã dạy chúng ta một bài học về điều này qua đoạn Lời Chúa sau đây. Xin mời Bạn cùng đọc :

Thứ hai 28/8/2017 - Tuần 21 TN
Lời Chúa : Mt 23, 13.15-22

13 Khi ấy, Đức Giê-su nói với các kinh sư và những người Pha-ri-sêu rằng : “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu đạo đức giả ! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào ! Chính các người không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào.
15 “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu đạo đức giả ! Các người rảo khắp biển cả đất liền để rủ cho được một người theo đạo ; nhưng khi họ theo rồi, các người lại làm cho họ đáng xuống hoả ngục gấp đôi các người.
16 “Khốn cho các người, những kẻ dẫn đường mù quáng ! Các người bảo : ‘Ai chỉ Đền Thờ mà thề, thì có thề cũng như không ; còn ai chỉ vàng trong Đền Thờ mà thề, thì bị ràng buộc.’ 17 Đồ ngu si mù quáng ! Thế thì vàng hay Đền Thờ là nơi làm cho vàng nên của thánh, cái nào trọng hơn ? 18 Các người còn nói : ‘Ai chỉ bàn thờ mà thề, thì có thề cũng như không ; nhưng ai chỉ lễ vật trên bàn thờ mà thề, thì bị ràng buộc.’ 19 Đồ mù quáng ! Thế thì lễ vật hay bàn thờ là nơi làm cho lễ vật nên của thánh, cái nào trọng hơn ? 20 Vậy ai chỉ bàn thờ mà thề, là chỉ bàn thờ và mọi sự trên bàn thờ mà thề. 21 Và ai chỉ Đền Thờ mà thề, là chỉ Đền Thờ và Đấng ngự ở đó mà thề. 22 Và ai chỉ trời mà thề, là chỉ ngai Thiên Chúa và cả Thiên Chúa ngự trên đó mà thề.”

Trước tiên phải nói rằng, các tội mà biệt phái và kinh sư phạm đều liên quan đến cái nhìn lệch lạc về Luật và Ân sủng, hay nói đúng hơn là sự nhầm tưởng quá nguy hại về Thiên Chúa và về bản thân họ. Họ tưởng họ đã nắm vững Luật, đã thực hành luật cách nghiêm nhặt thì họ có quyền giải thích luật theo ý họ, có quyền chỉ vẽ cho người khác thực hành luật theo hiểu biết của họ. Họ tưởng Ơn Chúa là hoa trái của những nỗ lực bản thân, của những thực hành theo kiểu công thức hóa học. Họ tưởng Chúa là ông chủ giữ kho ơn thánh để rồi chỉ cần đọc vài câu kinh như thần chú thì ắt sẽ Chúa sẽ phải ban ơn.

Hậu quả của cái nhìn lệch lạc trên đây là lối sống giả hình đến quá thô thiển, đáng kinh; là sự mù lòa đáng thương của những người tự cho mình đang sáng mắt. Lối sống giả hình và mù quáng này khiến họ trở thành những người diệt giáo thay vì truyền giáo, những người phá đạo thay vì sống đạo. Họ chẳng khác gì những thùng rỗng kêu to, phát ra những bản nhạc tra tấn lỗ tai và làm đau tim người khác. Như thế, ta hiểu tại sao Chúa Giêsu dành cho các kinh sư và biệt phái những lời chúc dữ khốn cho các người.
 Khốn cho các người, lời này đáng lo và đáng sợ quá. Có khi nào lời ấy được dành cho tôi, cho bạn, cho anh chị hôm nay: khốn cho con !?

Nếu nhìn các kinh sư và pharisêu như những phụ mẫu chi dân về tinh thần, về tôn giáo thì tôi, bạn và anh chị, chúng ta cũng ít nhiều chịu trách nhiệm hướng dẫn tha thân ở nhiều cấp độ khác nhau từ gia đình, giáo xứ, giáo phận, dòng tu, ... Vậy, sự giả hình, sự mù quáng nhuốm mùi biệt phái pharsêu có ít nhiều hiện diện trong cuộc sống của ta không?

Ta có nói rất hay, rất dài, rất kỹ về Chúa và về đạo, nhưng kinh nghiệm về Chúa, kinh nghiệm sống đạo của ta lại chẳng bao nhiêu không? Ta có tận tâm tận lực vẽ bày cho tha nhân phải thế này thế nọ mới được vào Nước Trời, nhưng lối sống của ta và nhất là những biện minh mù quáng cho lối sống thiếu Chúa của ta có khiến anh chị em chao đảo, xa lìa đức tin, xa lìa giáo hội và mất Chúa đời đời chăng? Đặc biệt, khi thi hành sứ vụ của một Tác Viên Tin Mừng, ta miệt mài tìm về cho Chúa những anh chị em mới trong đức tin, nhưng ta lại làm cho họ thất vọng, suy sụp, trốn chạy khi chứng kiến những gì ta đã sống, đã làm cho cộng đoàn tiếp nhận họ chăng?

Lạy Chúa Giê su, con cám ơn Chúa hôm nay đã mở toang được cõi lòng luôn muốn che đậy, đã đưa ra ánh sáng lối sống luôn có mác giả hình của con. Con tin ở quyền năng và lòng xót thương của Chúa. Con biết Chúa luôn yêu thương, luôn đón nhận và luôn muốn cứu vớt con. Con không muốn sống kiếp “thùng rỗng kêu to”, con không muốn nghe Chúa than thở “khốn cho con!”. Xin dẫn con đi vào hành trình chữa lành, hoán cải và phục sinh. Con đã sẵn sàng lên dường, lạy Chúa, đấng cứu độ con. Amen.

Không có nhận xét nào: