Sau thời cách mạng Pháp, trước cửa một nhà thờ tại Ba-lê, người ta thường thấy một người hành khất với một dáng vẻ lạ thường. Xuyên qua lớp áo rách rưới, ai cũng có thể nhìn thấy trên vòng cổ của người ăn xin một cây thánh giá nhỏ bằng vàng.
Người khách quen thuộc nhất của người xấu số này là một vị linh mục trẻ. Vị linh mục thường đến dâng thánh lễ tại nhà thờ này. Mỗi lần ra khỏi nhà thờ, ông không quên hỏi han và giúp đỡ người hành khất.
Ngày nọ, vị linh mục trẻ không còn thấy người ăn xin lảng vảng trước cửa nhà thờ nữa. Lần mò hỏi thăm, vị linh mục đã tìm đến thăm người hành khất đang trong cơn rét run vì bệnh tật và đói ăn. Cảm động trước nghĩa cử của vị linh mục, ông ta đã kể lại cuộc đời của mình như sau: "Khi cách mạng vừa bùng nổ, tôi làm quản gia cho một gia đình giàu có. Hai vợ chồng chủ tôi là những người đạo đức, giàu lòng thương người. Thế nhưng, tôi đã phản bội họ. Quân cách mạng tìm cách bắt họ. Hai vợ chồng và hai đứa con của họ đã bị bắt giữ và bị kết án tử hình. Chỉ còn người con trai duy nhất là thoát khỏi.”
Nghe đến đây, vị linh mục như muốn té xỉu, nhưng ông đã cố gắng giữ bình tĩnh để nghe tiếp câu chuyện của người hành khất:"Tôi nhìn họ leo lên đoạn đầu đài và thản nhiên theo dõi cảnh người ta chém đầu họ. Tôi quả thực là một quái vật khát máu...Từ đó, tôi không thể nào có sự bình an trong tâm hồn. Tôi bắt đầu đi lang thang khắp các ngả đường để quên tội ác của mình. Tôi vẫn còn giữ tấm ảnh của gia đình họ trong túi áo này đây. Cây thánh giá tôi đang treo ở đầu giường là của người chồng, còn chiếc thánh giá bằng vàng tôi đeo trên cổ đây là của người vợ... Xin Chúa tha thứ cho tôi."
Vừa nghe xong những dòng tâm sự và cũng là lời tự thú của người hành khất, vị linh mục trẻ đã quỳ gối xuống bên cạnh chiếc giường của người hấp hối và thay cho một công thức giải tội, ông đã nói như sau: "Tôi chính là người con trai còn sống sót trong gia đình. Đại diện cho gia đình và với tư cách là một linh mục, tôi tha thứ cho ông nhân danh Cha và Con và Thánh Thần..."
Thứ năm 17/8/2017 - Tuần 19 TN
Đừng tưởng rằng mình hào phóng …
Lời Chúa : Mt 18, 21-19, 1
(21) Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Chúa Giêsu mà hỏi rằng: "Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không ?" (22) Chúa Giêsu đáp: "Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy".
(23) “Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. (24) Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. (25) Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. (26) Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy : "Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết". (27) Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. (28) Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo : "Trả nợ cho tao !" (29) Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ : "Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh". (30) Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. (31) Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. (32) Bấy giờ tôn chủ cho đòi y đến và bảo: "Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, (33) thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?" (34) Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. (35) Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình".
(1) Khi Chúa Giêsu giảng dạy những điều ấy xong, Người rời khỏi miền Galilê và đi đến miền Giuđê, bên kia sông Giođan.
Tha thứ đưa chúng ta tới hành động yêu thương. Tha thứ là biết bỏ đi quá khứ nhưng cũng có nghĩa là không lặp đi lặp lại một lỗi lầm, không cố tìm cách biện minh cho mình. Chúng ta học tha thứ cho mình lẫn tha thứ cho người khác. Không tha thứ cho mình, ta khó tha thứ cho người khác; ta cũng hay biện hộ cho chính mình và lên án người khác. Sự tha thứ làm tan đi nhu cầu chứng tỏ rằng ta đúng, gột bỏ sự phẫn nộ mà ta cảm nhận, đôi khi chỉ là trong tưởng tượng. Nếu không tha thứ và biết tha thứ thì quá trình giải thoát khỏi gánh nặng này sẽ không thể bắt đầu hay có tiến triển. Không biết tha thứ ta khó cảm nghiệm được tình thương yêu của Thiên Chúa dành cho ta, ta khó cảm nghiệm được sự tha thứ của người khác khi ta biết mình có lỗi.
Chắc hẳn trong cuộc sống thường nhật của chúng ta, ta không thể không mắc sai lầm với ông bà, cha mẹ, anh chị em, bạn hữu… “nhân vô thập toàn” là vậy. Chúng ta còn đầy dẫy những yếu đuối, sai lầm nhưng Thiên Chúa đã giơ cánh tay của Người ra, đỡ nâng chúng ta khỏi lầm lỗi kiếp người. Chúng ta đã bao lần lỗi phạm đến Chúa, nhưng Chúa đã luôn kiên nhẫn với chúng ta, Chúa không đòi chúng ta “sòng phẳng” như chúng ta đòi hỏi người bên cạnh mình. Chúa tha thứ cho ta vô biên, vô tận những :“Bảy mươi lần bảy”, không như chúng ta giới hạn sự tha thứ của mình với tha nhân “quá tam ba bận”, như Phê-rô : “Tha đến bảy lần”. Chúng ta hãy học nơi Chúa bài học yêu thương tha thứ không giới hạn.
Lạy Chúa Giê su,
Trong cuộc sống, Nhiều lúc chúng con muốn Chúa rộng lượng với chúng con, nhưng chúng con lại khắt khe và hẹp hòi với anh chị em đồng loại.
Nhiều lúc chúng con cầu xin để được Chúa tha thứ, nhưng chúng con lại chẳng muốn nghe anh chị em chúng con van xin.
Nhiều lúc chúng con nói tha thứ, nhưng cách thế tha thứ của chúng con làm tổn thương anh chị em.
Nhiều lúc chúng con cầu xin tha thứ, nhưng chúng con lại chẳng có lòng thành.
Chúng con thật lòng thống hối và xin Chúa giúp sức, để chúng con có thể thực thi đòi hỏi của Chúa hôm nay và mãi mãi. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét