Phúc họa của một người đều được ông trời ghi chép lại hết
Vào triều đại nhà Minh có một vị phú ông rất giàu có. Trong nhà ông ta có rất nhiều tỳ nữ, thê thiếp nhưng lại không có con cái. Vì vậy, mà vị phú ông này thường thường đều cảm thấy không được vui vẻ, trong lòng luôn bất an.
Sau này, ông ta còn thuê một thanh niên trẻ tên là Vương Hoa tới dạy học. Sau một thời gian ngắn tiếp xúc, phú ông phát hiện Vương Hoa là người có nhân phẩm tốt, học vấn cao nên đem lòng yêu mến.
Một đêm, một người vợ trẻ của phú ông đi vào phòng ngủ của Vương Hoa và muốn được quan hệ bất chính với anh ta. Vương Hoa dùng lời lẽ nghiêm khắc mà cự tuyệt.
Người vợ trẻ kia bất đắc dĩ đành lấy ra một tờ giấy và nói: ‘Đây là ý của chủ nhân”. Vương Hoa nhìn thấy dòng chữ “Mong muốn tìm một người con” được ghi trên tờ giấy, liền lập tức cầm chiếc bút và viết lên bên cạnh dòng chữ: “Sợ kinh động Thần linh, trời đất”. Đồng thời Vương Hoa cũng nhất quyết cự tuyệt người phụ nữ này. Ngày hôm sau, Vương Hoa cáo từ và rời khỏi gia đình phú ông.Về sau, vị phú ông cho mời một đạo sĩ đến cầu phúc. Khi đó, vị đạo sĩ có khả năng câu thông với thượng thiên. Lúc đạo sĩ quỳ gối và trình lên tấu chương, ông ta phủ phục trên mặt đất rất lâu mà không dậy. Thấy kỳ lạ, phú ông đi đến hỏi nguyên nhân thì được vị đạo sĩ trả lời:
“Vừa rồi ta dâng tấu chương lên đến nam thiên môn, thì gặp đúng lúc dân chúng trên thượng thiên đang nghênh đón một vị trạng nguyên cho nên phải mất một lúc thật lâu mới câu thông được”.
Phú ông lại hỏi: ‘Trạng nguyên là ai vậy?”
Vị đạo sĩ trả lời: “Tôi không biết tên họ, nhưng mà trước ngựa của trạng nguyên có một lá cờ hai mặt. Trên đó ghi đôi câu đối là: “Muốn tìm một người con, sợ kinh thiên thượng thần .”
Không lâu sau, quả nhiên Vương Hoa thi đỗ trạng nguyên. Sau được làm quan đến chức lại bộ thượng thư và cưới vợ là Trịnh Thị. Hai vợ chồng họ sống cuộc sống vợ chồng đầm ấm thuận hòa.
Thời điểm Trịnh Thị sinh con, mẹ của Vương Hoa đang ngủ, bà mơ thấy cảnh tượng tiếng trống vang lên và cờ bay phấp phới, đồng thời một số vị thần tiên điều khiển một đám mây đưa một đứa trẻ đến nhà. Bà còn nghe thấy một thiên thần nói: “Quý nhân tới!” Sau đó, các vị thần tiên lại kéo đám mây rời đi. Đây là cảnh tượng kỳ lạ khi con trai của Vương Hoa là Vương Dương Minh chào đời.
Bà lão bừng tỉnh thì cũng nghe thấy tiếng trẻ con khóc, cũng đúng lúc có một hầu gái đến báo là con dâu bà đã sinh. Cậu bé này chính là Vương Dương Minh, nhà tư tưởng, nhà giáo dục của triều đại nhà Minh.
Vương Dương Minh sau này đã để lại rất nhiều câu châm ngôn ý nghĩa, một câu trong số đó là: “Thiên địa tuy đại, đãn hữu nhất niệm hướng thiện, tâm tồn lương tri, tuy phàm phu tục tử, giai khả vi thánh hiền.” (Tạm dịch: Trời đất tuy lớn, nhưng có một niệm hướng thiện, trong lòng còn có lương tri thì dù là người thường cũng có thể làm thánh hiền.”
Phúc họa của một người, hay đến cả phúc phận của đời sau rốt cuộc là được xác định như thế. Nguyên lai là người làm việc tốt hay việc xấu đều được ghi lại, ở trong sâu thẳm là đều có sổ sách ghi chép của ông trời.
Một đêm, một người vợ trẻ của phú ông đi vào phòng ngủ của Vương Hoa và muốn được quan hệ bất chính với anh ta. Vương Hoa dùng lời lẽ nghiêm khắc mà cự tuyệt.
Người vợ trẻ kia bất đắc dĩ đành lấy ra một tờ giấy và nói: ‘Đây là ý của chủ nhân”. Vương Hoa nhìn thấy dòng chữ “Mong muốn tìm một người con” được ghi trên tờ giấy, liền lập tức cầm chiếc bút và viết lên bên cạnh dòng chữ: “Sợ kinh động Thần linh, trời đất”. Đồng thời Vương Hoa cũng nhất quyết cự tuyệt người phụ nữ này. Ngày hôm sau, Vương Hoa cáo từ và rời khỏi gia đình phú ông.Về sau, vị phú ông cho mời một đạo sĩ đến cầu phúc. Khi đó, vị đạo sĩ có khả năng câu thông với thượng thiên. Lúc đạo sĩ quỳ gối và trình lên tấu chương, ông ta phủ phục trên mặt đất rất lâu mà không dậy. Thấy kỳ lạ, phú ông đi đến hỏi nguyên nhân thì được vị đạo sĩ trả lời:
“Vừa rồi ta dâng tấu chương lên đến nam thiên môn, thì gặp đúng lúc dân chúng trên thượng thiên đang nghênh đón một vị trạng nguyên cho nên phải mất một lúc thật lâu mới câu thông được”.
Phú ông lại hỏi: ‘Trạng nguyên là ai vậy?”
Vị đạo sĩ trả lời: “Tôi không biết tên họ, nhưng mà trước ngựa của trạng nguyên có một lá cờ hai mặt. Trên đó ghi đôi câu đối là: “Muốn tìm một người con, sợ kinh thiên thượng thần .”
Không lâu sau, quả nhiên Vương Hoa thi đỗ trạng nguyên. Sau được làm quan đến chức lại bộ thượng thư và cưới vợ là Trịnh Thị. Hai vợ chồng họ sống cuộc sống vợ chồng đầm ấm thuận hòa.
Thời điểm Trịnh Thị sinh con, mẹ của Vương Hoa đang ngủ, bà mơ thấy cảnh tượng tiếng trống vang lên và cờ bay phấp phới, đồng thời một số vị thần tiên điều khiển một đám mây đưa một đứa trẻ đến nhà. Bà còn nghe thấy một thiên thần nói: “Quý nhân tới!” Sau đó, các vị thần tiên lại kéo đám mây rời đi. Đây là cảnh tượng kỳ lạ khi con trai của Vương Hoa là Vương Dương Minh chào đời.
Bà lão bừng tỉnh thì cũng nghe thấy tiếng trẻ con khóc, cũng đúng lúc có một hầu gái đến báo là con dâu bà đã sinh. Cậu bé này chính là Vương Dương Minh, nhà tư tưởng, nhà giáo dục của triều đại nhà Minh.
Vương Dương Minh sau này đã để lại rất nhiều câu châm ngôn ý nghĩa, một câu trong số đó là: “Thiên địa tuy đại, đãn hữu nhất niệm hướng thiện, tâm tồn lương tri, tuy phàm phu tục tử, giai khả vi thánh hiền.” (Tạm dịch: Trời đất tuy lớn, nhưng có một niệm hướng thiện, trong lòng còn có lương tri thì dù là người thường cũng có thể làm thánh hiền.”
Phúc họa của một người, hay đến cả phúc phận của đời sau rốt cuộc là được xác định như thế. Nguyên lai là người làm việc tốt hay việc xấu đều được ghi lại, ở trong sâu thẳm là đều có sổ sách ghi chép của ông trời.
Theo Secretchina
Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra hình ảnh cánh đồng có lúa tốt, nhưng cũng có cỏ lùng chen vào: Lúa tốt do chủ trồng. Cỏ lùng do kẻ xấu gieo. Cả lúa cả cỏ lùng cùng mọc xanh tươi. Đến mùa gặt, chủ mới phân loại. Lúa thì được giữ trong kho. Cỏ thì đem đi đốt (x. Mt 13,24-30).Những lời Chúa phán sau đây cho chúng ta thấy tính cách phức tạp của cuộc đời. Sống ở đâu cũng là sống trong một xã hội, sống với những cơ cấu và sống chung cùng những người khác. Đó là một thứ cánh đồng. Cỏ lùng, mà Chúa nói, là những người xấu, việc xấu. Chúng phát sinh và phát triển. Cảnh lẫn lộn đó cũng thấy ngay cả trong Hội Thánh.
Cảnh lẫn lộn đó càng ngày càng phức tạp hơn, khi việc xấu, người xấu lại khéo đội lốt việc tốt người tốt. Thời Chúa Giêsu, Người khuyên dân chúng đừng theo loại xấu đó. Nhưng phức tạp càng thêm phức tạp, khi những người đạo đức giả đó trở thành một giai cấp quyền lực trong đạo. Chính họ đã bày mưu giết Chúa Giêsu.
Tất nhiên, chương trình cứu độ của Chúa không chấm dứt ở đó.
Tôi có cảm tưởng là cuộc phấn đấu giữa thiện và ác trên thực tế Hội Thánh nói chung và Hội Thánh Việt Nam nói riêng cũng đang diễn biến phức tạp. Chắc chắn sau cùng Chúa sẽ thắng. Nhưng trong hành trình đi tới chiến thắng cuối cùng, các môn đệ Chúa phải triệt để trung thành với Chúa. Tuy nhiên, trên thực tế ai trong chúng ta dám nói là mình không bao giờ phạm tội. Thành ra, chính chúng ta gọi là tốt, mà cũng không luôn tốt. Tốt xấu lẫn lộn ngay trong chính mình ta. Bao lần mạnh đâu theo đó một cách tùy tiện. Tình hình mất ý thức về tội đang phát triển một cách đáng ngại. Hiện tượng không biết và không cần phân biệt đúng sai cũng đang phổ biến mạnh. Xin mời Bạn cùng đọc đoạn Tin Mừng sau :
Thứ Bẩy 23/7/2016 Tuần 16 TN
Phúc Âm: Mt 13:24-30.
24 Đức Giê-su trình bày cho dân chúng nghe một dụ ngôn khác: "Nước Trời ví như chuyện người kia gieo giống tốt trong ruộng mình.
25 Khi mọi người đang ngủ, thì kẻ thù của ông đến gieo thêm cỏ lùng vào giữa lúa, rồi đi mất.
26 Khi lúa mọc lên và trổ bông, thì cỏ lùng cũng xuất hiện.
27 Đầy tớ mới đến thưa chủ nhà rằng: "Thưa ông, không phải ông đã gieo giống tốt trong ruộng ông sao? Thế thì cỏ lùng ở đâu mà ra vậy?"
Ông đáp: "Kẻ thù đã làm đó!"
28 Đầy tớ nói: "Vậy ông có muốn chúng tôi ra đi gom lại không?"
29 Ông đáp: "Đừng, sợ rằng khi gom cỏ lùng, các anh làm bật luôn rễ lúa.
30 Cứ để cả hai cùng lớn lên cho tới mùa gặt. Đến ngày mùa, tôi sẽ bảo thợ gặt: hãy gom cỏ lùng lại, bó thành bó mà đốt đi, còn lúa, thì hãy thu vào kho lẫm cho tôi."
Suy niệm :
Cuộc đời con người được ví như một bãi chiến trường giữa sự thiện và sự ác; trong con người có cả những điều tốt lành và tội lỗi. Quan niệm này có thể tìm thấy nơi những tác phẩm được khám phá tại các hang động của Biển Chết (The Dead Sea Scrolls). Trong cuốn Luật Cộng Đồng có ghi chép: Thiên Chúa để cho con cái của sự sáng giao chiến với con cái của bóng tối bao lâu còn sống ở đời này. Khi tới Ngày Phán Xét, con cái của sự sáng sẽ tồn tại mãi mãi; trong khi con cái của bóng tối sẽ bị tận diệt muôn đời. Vì thế, bao lâu Thiên Chúa để cho con người sống trên thế gian, họ phải cố gắng tập luyện nhân đức và diệt trừ mọi tội lỗi.
Chúa Giê su muốn dạy các môn đệ Thiên Chúa luôn gieo những điều thiện hảo; nhưng kẻ thù của Ngài là ma quỉ luôn chờ cơ hội (lúc ngủ, lúc mỏi mệt, lúc không đề phòng) để gieo điều xấu vào lòng con người. Nhiều người không kiên nhẫn muốn Thiên Chúa phải nhổ cỏ lùng ngay; nhưng Ngài bảo phải chờ đợi cho đến mùa gặt. Lý do: nếu họ nhổ ngay, họ sẽ nhổ cả lúa chung với cỏ lùng.Lời Chúa hôm nay muốn nêu bật những nguy hiểm của tội lỗi và sự kiên nhẫn của Thiên Chúa trong khi chờ đợi con người thay đổi. Trong bài đọc I, ngôn sứ Jeremiah được Thiên Chúa cử đi để vạch ra sự tin tưởng sai lầm của con cái Israel. Họ nghĩ nếu họ cứ lên Đền Thờ cầu nguyện và dâng những lễ vật béo tốt là mọi chuyện sẽ êm đẹp, mà không cần phải sửa đổi lối sống vô luân và bất công với tha nhân của họ. Trong Phúc Âm, Chúa Giêsu đưa ra một dụ ngôn để nói lên lòng kiên nhẫn của Thiên Chúa trong việc sửa dạy con người. Kẻ thù của Thiên Chúa sẽ gieo cỏ lùng vào lòng con người; nhưng các tín hữu phải cố gắng để nhận ra và khử trừ cỏ lùng, đừng để chúng bóp nghẹt sự thật và tiêu diệt những điều tốt lành trong con người.
Tâm tình :
Lạy Chúa Giê su, con người ngày hôm nay dường như không có kiên nhẫn để đợi chờ; làm điều gì họ cũng muốn có kết quả ngay. Chính sự mất kiên nhẫn làm con người đau khổ và thất bại. Nhìn lại chính mình, biết bao lần con đã phạm lỗi lầm đối với Chúa, với những người thân trong gia đình và với những người quanh con..Những lầm lỗi con đã phạm đối với người đồng loại rất khó được họ tha thứ, dù con đã xin lỗi và chừa bỏ tính xấu... Còn những tội con phạm đến chính Chúa, dù to lớn đến đâu cũng được Chúa thứ tha và không ngừng kiên nhẫn chờ đợi con sám hối trở về. Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã không chấp nhất tội con. Xin cho con cũng biết kiên nhẫn và rộng lượng trước những lỗi lầm của anh chị em trong gia đình cũng như ngoài xã hội, như Chúa đã kiên nhẫn với con Amen .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét