Chủ Nhật, 25 tháng 12, 2016

Chúa giáng thế làm người



Kết quả hình ảnh cho tin mừng 2,1-14

Noel! Ngày lễ Hòa Bình – Thiên Phúc
Ở thế chiến thứ hai, trên một mặt trận giữa hai nước Pháp và Đức, quân của hai bên giành nhau từng chiến hào; gây cấn đến độ vô phúc cho người nào sơ ý ló đầu ra khỏi chỗ núp là nát đầu ngay. Đó là tình hình vào những ngày 21, 22, 23 tháng12, 1943. Các sĩ quan hữu trách của cả hai bên đều đề phòng cấm ngặt binh sĩ của họ không được lơ là bỏ vị trí chiến đấu kể cả ngày Noel. Đến chiều 24 tháng 12, vẫn là bầu khí ngột ngạt của tử thần. Không có hưu chiến. Đó là lệnh cấp trên truyền xuống.

Đêm về, trong bầu khí yên lặng căng thẳng đó, bỗng một tiếng hát vọng lên từ một thông hào: “Đêm thanh bình, đêm ơn lành!” (Silent Night), rồi nhiều tiếng hát vọng theo, rồi người ta nghe cả hai phía Pháp Đức đều vang dậy tiếng hát Giáng Sinh; không ai bảo ai, bất chấp quân lệnh, binh sĩ của cả hai bên đều bật dậy, bỏ vị trí chạy lại bên nhau, ôm nhau cười nói, chúc lễ Giáng Sinh cho nhau. Họ trao cho nhau đồ dùng, cùng ăn uống với nhau như thể là những người bạn thân lâu ngày hội ngộ. Trước cảnh đó, các vị chỉ huy đều đồng ý hưu chiến đến hết ngày hôm sau.

Ngày 25-12 năm 1943 là một ngày đáng ghi nhớ cho những người ở trận tuyến đó. Hai bên Đức, Pháp cách đó mấy giờ là tử thù của nhau, bây giờ họ cùng chụp hình, trao kỷ niệm, chơi bóng, ăn chung với nhau như những người anh em rất yêu quí. Noel, ngày lễ Hoà bình.
Giáng Sinh là lễ của Hòa Bình. Hàng năm, cứ vào lễ Giáng Sinh, dù chiến trận có sôi sục đến đâu, người ta cũng thường dàn xếp để hai bên có được thời gian mừng lễ. Đó gọi là ngày hưu chiến. Sở dĩ có hưu chiến trong ngày lễ Giáng Sinh vì Ngôi Hai đã xuống thế làm người để giao hòa giữa trời và đất, giữa Thiên Chúa và loài người. Giao ước cứu chuộc sẽ được ký kết bằng máu của Ngôi Hai là Thiên Chúa và cũng là người thật. Đó là niềm vui vô cùng lớn lao của cả loài người được ơn cứu độ. Từ nay, tội tổ tông đã được tẩy xoá nhờ máu thánh của Con Thiên Chúa. Con người không còn vương vấn tội nhơ thì an bình sẽ ngự trị trong tâm hồn: “Bình an dưới thế cho người thiện tâm.”



Chúa Nhật 25/12/2016 - Lễ Chúa Giáng sinh
Tin Mừng thánh Luca 2,1-14


1 Thời ấy, hoàng đế Au-gút-tô ra chiếu chỉ, truyền kiểm tra dân số trong khắp cả thiên hạ.2 Đây là cuộc kiểm tra đầu tiên, được thực hiện thời ông Qui-ri-ni-ô làm tổng trấn xứ Xy-ri.3 Ai nấy đều phải về nguyên quán mà khai tên tuổi.4 Bởi thế, ông Giu-se từ thành Na-da-rét, miền Ga-li-lê lên thành vua Đa-vít tức là Bê-lem, miền Giu-đê, vì ông thuộc gia đình dòng tộc vua Đa-vít.5 Ông lên đó khai tên cùng với người đã thành hôn với ông là bà Ma-ri-a, lúc ấy đang có thai.6 Khi hai người đang ở đó, thì bà Ma-ri-a đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa.7 Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.
8 Trong vùng ấy, có những người chăn chiên sống ngoài đồng và thức đêm canh giữ đàn vật.9 Bỗng sứ thần Chúa đứng bên họ, và vinh quang của Chúa chiếu toả chung quanh, khiến họ kinh khiếp hãi hùng.10 Nhưng sứ thần bảo họ: “Anh em đừng sợ. Này tôi báo cho anh em một tin mừng trọng đại, cũng là tin mừng cho toàn dân:11 Hôm nay, một Đấng Cứu Độ đã sinh ra cho anh em trong thành vua Đa-vít, Người là Đấng Ki-tô Đức Chúa.12 Anh em cứ dấu này mà nhận ra Người: anh em sẽ gặp thấy một trẻ sơ sinh bọc tã, nằm trong máng cỏ.”13 Bỗng có muôn vàn thiên binh hợp với sứ thần cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa rằng:
14 “Vinh danh Thiên Chúa trên trời,
bình an dưới thế cho loài người Chúa thương.”


Suy niệm :

Thánh sử Luca mô tả diễn tiến bức họa các mục đồng không chỉ dừng lại nơi bước chân hối hả, mà còn tô điểm đậm nét vẻ đẹp bởi thấy Hài Đồng Giêsu và lòng tin của họ: họ thấy và họ tin. Họ thấy gì? Một Hài Nhi nằm trong máng cỏ được sưởi ấm bởi hơi bò lừa; một Giuse, người công chính (Mt 1,19); một Maria thầm lặng suy đi nghĩ lại trong lòng (Lc 2,19). Từ đó họ tin Đấng Cứu Thế thực sự đã ra đời. Người mục đồng hôm ấy sau khi chiêm ngắm vẻ huy hoàng của Hài Nhi đã quyết định ra về, chứ không ở lại. Họ đã không như Phêrô, sau khi thấy Chúa Giêsu biến đổi hình dạng trở nên sáng láng và thấy Êlia cùng Môsê đã xin ở lại và làm ba cái lều (Mt 17,1-8). Các mục đồng đã về, về với cuộc sống thường nhật cùng đàn chiên mà họ chăm sóc. Họ vừa đi vừa ca tụng tôn vinh Chúa.

Phải, những người chăn chiên hôm ấy đã đi tìm gặp Hài Nhi Giêsu, dù rằng ban đầu đức tin họ không đủ lớn. Còn chúng ta là những người bước theo chân Chúa, chúng ta mang trong mình một con tim khao khát Chúa. Vậy chúng ta đã dám đi ra khỏi chính mình, “đi ra để cung cấp cho tất cả mọi người sự sống của Đức Giêsu Kitô” (Evangelii Gaudium, 49) hay chưa? Đã biến mình thành “các nhà truyền giáo có “mùi” của Con Chiên” (Evangelii Gaudium, 24) hay chưa?

Lạy Chúa, Chúa là Emmanuel. Chúa đã ở với chúng con. Chúa đã viếng thăm chúng con. Ngày Chúa Giáng Sinh là ngày các thiên thần ca mừng Chúa. Xin cho chúng con cũng biết sống với khoảnh khắc của “Ngôi Lời đã làm người và cư ngụ giữa chúng ta” (Ga 1,14). Nguyện xin Chúa cho chúng con mỗi ngày biết hân hoan khao khát gặp Chúa, như các mục đồng ngày xưa đã đi đến Bêlem với ước mong gặp Hài Nhi Giêsu và Chúa đã cho gặp.

Tâm tình :
Lạy Chúa, tâm hồn bình an thì không còn hận thù, đố kỵ, ganh ghét, nhưng luôn tin yêu, hy vọng, vui sống. Xin ban cho con sự bình an của Chúa để con luôn là sứ giả của an bình. Chúa đã hứa: “Thầy để lại bình an cho các con, Thầy ban bình an của Thầy cho các con.” Xin cho cầu nguyện cảm nếm được sự ngọt ngào của an bình trong tâm hồn và như thế là đủ cho con rồi. Vì có Chúa là đời con bình an. Amen!

Không có nhận xét nào: