Cha Roberto Fiscer là một Linh mục trẻ say mê âm nhạc. Trước khi trở thành Linh mục, cha là DJ trong một vũ trường. Với lòng say mê âm nhạc, cách đây vài năm cha đã lập một đài phát thanh ở Genova với tên gọi “Fra le note” (giữa các nốt nhạc).
Giới trẻ yêu thích đến với cha Roberto vì cha là người vui vẻ và năng động, có thể nói về Thiên Chúa và Tin Mừng bằng các tài năng và lòng nhiệt thành mà Thiên Chúa đã ban cho mỗi người. Cha Roberto đã mang lời của Chúa và loan báo Tin mừng bằng âm nhạc, lôi kéo nhiều người trẻ đến với sáng kiến của mình. Các đây vài năm cha còn thành lập một vũ trường Công giáo. Cha đã kể lại hành trình ơn gọi của mình trong chương trình “Chứng từ đức tin” như sau:
“Thành thật mà nói, ý tưởng trở thành Linh mục rất xa vời đối với tôi, bởi vì trong con người tôi chỉ có tôi, cái tôi đầy trong người tôi. Thiên Chúa cũng vất vả để đi vào trong một trái tim đã bị chiếm hữu. Khi tôi vừa lớn lên, mẹ tôi đã qua đời và từ đó trong lòng tôi ghi khắc một thông điệp: ‘nếu mày là một người có địa vị, thành công, thì mày sẽ được yêu mến.’ Nhưng trong khi đi tìm mua sự yêu thương thì bạn cũng phải trả giá và tôi hầu như rơi xuống tận đáy sâu. Tôi nói hầu như, vì Thiên Chúa không bao giờ bỏ tôi một mình và qua một số bạn thân ở giáo xứ lân cận tôi đã tham gia vào một số công việc phục vụ nho nhỏ trong nhà thờ. Tôi đã xa rời giáo xứ nhưng tôi rất chuyên nghiệp trong các trò chơi và linh hoạt và Chúa đã làm như thế để chạm đến tôi.
Niềm vui mà tôi tận hưởng là thật và chân thành. Từ đó Thiên Chúa làm cho tôi cảm thấy Ngài hơn và chúng tôi ở cùng chỗ với nhau và tôi trở nên nhậy cảm với việc Ngài đến và đi trong cuộc sống của tôi. Ai biết đã bao lần chúng tôi đi cùng thang máy mà không nhận biết. “Phát súng ân huệ” xảy đến vào năm 2000, khi họ đề nghị tôi cùng đi Roma tham dự Đại hội Giới trẻ với Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II. Tôi khởi hành cùng một nhóm nhỏ thanh niên với mục đích rõ ràng là để tìm bạn gái. Nhưng cô gái tôi gặp là một cô gái đặc biệt với tên gọi Đức tin, Đức tin vào Thiên Chúa, được cảm nhận như một ao ước cầu nguyện sâu thẳm. Tôi nhìn thấy các Linh mục vui cười, đùa giỡn, làm thành những vòng tròn cùng với các thanh thiếu niên. Tôi trở về nhà, giữa một cô gái mà tôi đã quen biết trên chuyến xe lửa từ Roma về Genova và Đức tin mà tôi mới gặp thấy, có một cuộc chiến tốt đẹp trên mặt trận trái tim của tôi. Ai sẽ thắng? Nhưng khi Chúa Giêsu đẩy trên máy gia tốc thì khó có ai vượt qua Ngài và những Linh mục vui tươi hạnh phúc như thế gợi lên trong tôi một ước muốn chiến thắng hạnh phúc như họ: ‘Tại sao họ hạnh phúc còn anh thì không?’ Và trong giây phút đó, đúng trong khoảnh khắc đó, tôi đã hiểu ơn gọi của mình. Tôi đã rời bỏ công việc và sở thích của mình, vũ trường và cửa hàng điện thoại và gia nhập chủng viện vào tháng 9 năm 2000.”
Được hỏi giới trẻ phản ứng thế nào với hình thức loan báo Tin mừng bằng âm nhạc của cha, cha Roberto cho biết trước hết bạn phải thử sống điều bạn loan báo và bạn sẽ trở nên đáng tin và giới trẻ kính trọng và đi theo bạn. Lắng nghe những yếu đuối của họ cũng là loan báo Tin mừng. Làm cho họ nhìn thấy nơi bạn không phải là những robot mang cổ trắng của Linh mục, nhưng là thanh thiếu niên như họ. Trước khi trách rằng giới trẻ không lắng nghe, không tham dự Thánh lễ, chúng ta tự hỏi mình xem chúng ta có đến với họ chưa.
Vũ trường Kitô giáo mà cha Roberto thành lập đúng hơn là một làng du lịch, nơi có không gian rộng lớn trên bãi biển nơi các thanh thiếu niên sinh hoạt ca hát và trình bày chứng từ và sứ điệp. Còn chương trình radio “Giữa các nốt nhạc” dùng âm nhạc để đưa các thanh thiếu niên đến gần với các giá trị của cuộc sống: giá trị của chia sẻ, của bình đẳng, sự quý giá và duy nhất của sự sống mà chúng ta không thể vất bỏ đi. Các thanh thiếu niên được hướng đến suy tư về những vấn đề quyết định mà thường họ không nghĩ đến và là cơ hội để Giáo hội đưa chúng ta đến gần Thiên Chúa.
Hồng Thủy, RadioVaticana
Cristiani Today
“Thành thật mà nói, ý tưởng trở thành Linh mục rất xa vời đối với tôi, bởi vì trong con người tôi chỉ có tôi, cái tôi đầy trong người tôi. Thiên Chúa cũng vất vả để đi vào trong một trái tim đã bị chiếm hữu. Khi tôi vừa lớn lên, mẹ tôi đã qua đời và từ đó trong lòng tôi ghi khắc một thông điệp: ‘nếu mày là một người có địa vị, thành công, thì mày sẽ được yêu mến.’ Nhưng trong khi đi tìm mua sự yêu thương thì bạn cũng phải trả giá và tôi hầu như rơi xuống tận đáy sâu. Tôi nói hầu như, vì Thiên Chúa không bao giờ bỏ tôi một mình và qua một số bạn thân ở giáo xứ lân cận tôi đã tham gia vào một số công việc phục vụ nho nhỏ trong nhà thờ. Tôi đã xa rời giáo xứ nhưng tôi rất chuyên nghiệp trong các trò chơi và linh hoạt và Chúa đã làm như thế để chạm đến tôi.
Niềm vui mà tôi tận hưởng là thật và chân thành. Từ đó Thiên Chúa làm cho tôi cảm thấy Ngài hơn và chúng tôi ở cùng chỗ với nhau và tôi trở nên nhậy cảm với việc Ngài đến và đi trong cuộc sống của tôi. Ai biết đã bao lần chúng tôi đi cùng thang máy mà không nhận biết. “Phát súng ân huệ” xảy đến vào năm 2000, khi họ đề nghị tôi cùng đi Roma tham dự Đại hội Giới trẻ với Đức Giáo hoàng Gioan Phaolô II. Tôi khởi hành cùng một nhóm nhỏ thanh niên với mục đích rõ ràng là để tìm bạn gái. Nhưng cô gái tôi gặp là một cô gái đặc biệt với tên gọi Đức tin, Đức tin vào Thiên Chúa, được cảm nhận như một ao ước cầu nguyện sâu thẳm. Tôi nhìn thấy các Linh mục vui cười, đùa giỡn, làm thành những vòng tròn cùng với các thanh thiếu niên. Tôi trở về nhà, giữa một cô gái mà tôi đã quen biết trên chuyến xe lửa từ Roma về Genova và Đức tin mà tôi mới gặp thấy, có một cuộc chiến tốt đẹp trên mặt trận trái tim của tôi. Ai sẽ thắng? Nhưng khi Chúa Giêsu đẩy trên máy gia tốc thì khó có ai vượt qua Ngài và những Linh mục vui tươi hạnh phúc như thế gợi lên trong tôi một ước muốn chiến thắng hạnh phúc như họ: ‘Tại sao họ hạnh phúc còn anh thì không?’ Và trong giây phút đó, đúng trong khoảnh khắc đó, tôi đã hiểu ơn gọi của mình. Tôi đã rời bỏ công việc và sở thích của mình, vũ trường và cửa hàng điện thoại và gia nhập chủng viện vào tháng 9 năm 2000.”
Được hỏi giới trẻ phản ứng thế nào với hình thức loan báo Tin mừng bằng âm nhạc của cha, cha Roberto cho biết trước hết bạn phải thử sống điều bạn loan báo và bạn sẽ trở nên đáng tin và giới trẻ kính trọng và đi theo bạn. Lắng nghe những yếu đuối của họ cũng là loan báo Tin mừng. Làm cho họ nhìn thấy nơi bạn không phải là những robot mang cổ trắng của Linh mục, nhưng là thanh thiếu niên như họ. Trước khi trách rằng giới trẻ không lắng nghe, không tham dự Thánh lễ, chúng ta tự hỏi mình xem chúng ta có đến với họ chưa.
Vũ trường Kitô giáo mà cha Roberto thành lập đúng hơn là một làng du lịch, nơi có không gian rộng lớn trên bãi biển nơi các thanh thiếu niên sinh hoạt ca hát và trình bày chứng từ và sứ điệp. Còn chương trình radio “Giữa các nốt nhạc” dùng âm nhạc để đưa các thanh thiếu niên đến gần với các giá trị của cuộc sống: giá trị của chia sẻ, của bình đẳng, sự quý giá và duy nhất của sự sống mà chúng ta không thể vất bỏ đi. Các thanh thiếu niên được hướng đến suy tư về những vấn đề quyết định mà thường họ không nghĩ đến và là cơ hội để Giáo hội đưa chúng ta đến gần Thiên Chúa.
Hồng Thủy, RadioVaticana
Cristiani Today
Câu chuyện trên đây nói đến Cha Roberto Fiscer là một Linh mục trẻ say mê âm nhạc. Ngài đã dùng âm nhạc để rao giảng Lời Chúa, dẫn đưa các bạn trẻ đến gần Chúa hơn qua sự trẻ trung, yêu đời của Ngài.Cha đã thực thi lời Chúa Giê su đi loan báo cho mọi dân mọi nước . Mời Bạn cùng suy tư :
Lên đường với Giêsu,
Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em (Ga 20,21)
Hãy đi khắp thế giới (Mc 16,15).
Đây là một mệnh lệnh thánh đòi dấn bước.
Dù bạn là ai và đang làm bất cứ công việc gì,
Mỗi người trong hoàn cảnh cụ thể.
Một nữ tu giữ trẻ,
Một giám đốc hay một công nhân,
Một người mất sức đi mót từng củ khoai mì hay mủ đất,
Một người suốt đời lao nhọc đầu tắt mặt tối.
Dù bạn đang sống ở đâu,
Thành thị hay nông thôn hoặc tận chốn rừng sâu,
Bạn được lệnh lên đường.
Trên con đường làm môn đệ, tất cả phải chung nhịp bước với Giêsu,
Để những gì Chúa Giêsu ao ước và yêu mến trở thành hành động không ngừng giữa lòng thế giới,
Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em (Ga 20,21)
Hãy đi khắp thế giới (Mc 16,15).
Đây là một mệnh lệnh thánh đòi dấn bước.
Dù bạn là ai và đang làm bất cứ công việc gì,
Mỗi người trong hoàn cảnh cụ thể.
Một nữ tu giữ trẻ,
Một giám đốc hay một công nhân,
Một người mất sức đi mót từng củ khoai mì hay mủ đất,
Một người suốt đời lao nhọc đầu tắt mặt tối.
Dù bạn đang sống ở đâu,
Thành thị hay nông thôn hoặc tận chốn rừng sâu,
Bạn được lệnh lên đường.
Trên con đường làm môn đệ, tất cả phải chung nhịp bước với Giêsu,
Để những gì Chúa Giêsu ao ước và yêu mến trở thành hành động không ngừng giữa lòng thế giới,
Xin mời Bạn cùng đọc lời Chúa kêu mời sau đây :
15 Người nói với các ông: "Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. 16 Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án.17 Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. 18 Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khỏe."
19 Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. 20 Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.
Suy niệm:
Con thuyền Giáo hội trải qua không biết bao nhiêu là sóng gió và hiểm nguy nhưng vẫn tồn tại và phát triển cho đến ngày nay. Điều đó đã minh chứng rằng Chúa đang ở với Giáo hội và cùng hoạt động với Giáo hội. Nhìn lại những chặng đường Giáo hội đã qua, chúng ta không khỏi ngỡ ngàng vì quá nhiều việc kỳ diệu Chúa đã làm. Những việc ấy, tự sức con người không thể nào chu toàn và có thể vượt qua được. Bàn tay của Chúa quả thật lớn lao và yêu thương dường nào!
Hôm nay, chúng ta mừng kính thánh Phanxicô Xaviê, một nhà truyền giáo vĩ đại của Giáo hội, một chiến sĩ can trường và trung thành của Đức Giêsu Kitô. Trong khoảng 11 năm truyền giáo, thánh nhân đã đi hơn 100.000 cây số, Rửa tội cho hơn 10.000 tân tòng và rất nhiều những công việc khác ngài đã làm vì Danh Đức Giêsu và Giáo hội của Ngài. Công việc này nếu tự sức mình, thánh nhân không thể thực hiện nổi. Bàn tay Thiên Chúa đã ở với ngài, tiếp sức mạnh cho ngài và nhất là làm cho lòng ngài cháy bừng ngọn lửa yêu mến Thiên Chúa, để ngài không mệt mỏi trong việc rao truyền Phúc âm cho mọi người. Chỉ với câu Lời Chúa; "được lời lãi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn thì nào có ích gì" (Mt 16,26) đã làm cho thánh Phanxicô thay đổi hoàn toàn cuộc đời của mình và trở thành một chứng nhân trung thành và can trường của Đức Giêsu. Chúng ta cũng hãy để cho Lời Chúa đánh động tâm hồn ta và biến đổi chúng ta để trở nên những môn đệ đích thực của Ngài giữa thế gian này.
Tâm tình:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa truyền cho chúng con đi “loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.”, và Chúa đã hứa luôn hiện diện bên chúng con. Xin Chúa hãy dùng đôi tay chúng con để nâng dậy những ai sa ngã, đôi chân chúng con để đi tìm những người lạc mất, đôi mắt chúng con để nhìn cảm thông với giọt nước mắt im lặng của những người đau khổ, đôi tai chúng con để lắng nghe những người cô đơn, môi miệng con để an ủi những người buồn tủi, và trái tim chúng con để yêu những người không được yêu. Xin thương chúng con, những tín hữu còn yếu đức tin, nhút nhát và sợ hãi; xin tăng sức cho chúng con có thể làm chứng nhân cho Chúa giữa lòng thế giới, đưa tất cả anh em về trong Nước Cha trên trời. Amen.
Thứ bẩy 03/12/2016 Tuần 1 MV
Lễ Thánh Phanxicô Xaviê
Tin Mừng: Mc 16,15-20
19 Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. 20 Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.
Con thuyền Giáo hội trải qua không biết bao nhiêu là sóng gió và hiểm nguy nhưng vẫn tồn tại và phát triển cho đến ngày nay. Điều đó đã minh chứng rằng Chúa đang ở với Giáo hội và cùng hoạt động với Giáo hội. Nhìn lại những chặng đường Giáo hội đã qua, chúng ta không khỏi ngỡ ngàng vì quá nhiều việc kỳ diệu Chúa đã làm. Những việc ấy, tự sức con người không thể nào chu toàn và có thể vượt qua được. Bàn tay của Chúa quả thật lớn lao và yêu thương dường nào!
Hôm nay, chúng ta mừng kính thánh Phanxicô Xaviê, một nhà truyền giáo vĩ đại của Giáo hội, một chiến sĩ can trường và trung thành của Đức Giêsu Kitô. Trong khoảng 11 năm truyền giáo, thánh nhân đã đi hơn 100.000 cây số, Rửa tội cho hơn 10.000 tân tòng và rất nhiều những công việc khác ngài đã làm vì Danh Đức Giêsu và Giáo hội của Ngài. Công việc này nếu tự sức mình, thánh nhân không thể thực hiện nổi. Bàn tay Thiên Chúa đã ở với ngài, tiếp sức mạnh cho ngài và nhất là làm cho lòng ngài cháy bừng ngọn lửa yêu mến Thiên Chúa, để ngài không mệt mỏi trong việc rao truyền Phúc âm cho mọi người. Chỉ với câu Lời Chúa; "được lời lãi cả thế gian mà thiệt mất linh hồn thì nào có ích gì" (Mt 16,26) đã làm cho thánh Phanxicô thay đổi hoàn toàn cuộc đời của mình và trở thành một chứng nhân trung thành và can trường của Đức Giêsu. Chúng ta cũng hãy để cho Lời Chúa đánh động tâm hồn ta và biến đổi chúng ta để trở nên những môn đệ đích thực của Ngài giữa thế gian này.
Tâm tình:
Lạy Chúa Giêsu, Chúa truyền cho chúng con đi “loan báo Tin Mừng cho mọi loài thụ tạo.”, và Chúa đã hứa luôn hiện diện bên chúng con. Xin Chúa hãy dùng đôi tay chúng con để nâng dậy những ai sa ngã, đôi chân chúng con để đi tìm những người lạc mất, đôi mắt chúng con để nhìn cảm thông với giọt nước mắt im lặng của những người đau khổ, đôi tai chúng con để lắng nghe những người cô đơn, môi miệng con để an ủi những người buồn tủi, và trái tim chúng con để yêu những người không được yêu. Xin thương chúng con, những tín hữu còn yếu đức tin, nhút nhát và sợ hãi; xin tăng sức cho chúng con có thể làm chứng nhân cho Chúa giữa lòng thế giới, đưa tất cả anh em về trong Nước Cha trên trời. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét