Chuyện Thật Về Lòng Chúa Thương Xót
Một bà cụ trên 60 tuổi đã kể lại câu chuyện như sau:
“Cách nay gần hai năm, con gái lớn của tôi hay bị đau đầu. Khi không còn chịu đựng nổi, cháu mới chịu đến bệnh viện, khi chụp cộng hưởng từ, MRI rồi chụp cắt lớp CAT Scan thì khám phá ra là trong đầu cháu có đến 4 khối u ung thư. Cháu được điều trị tại trung tâm ung thư hàng đầu của Texas, bệnh viện MD Anderson, thuộc đại học UT. Tuy nhiên, căn bệnh ung thư của cháu đã di căn và phát triển đến giai đoạn cuối cùng. Các Bác sĩ đã bó tay, họ không dám mổ cũng không dám đặt kim xạ trị, cũng như không thể đụng chạm vào các khối u. Tình trạng của cháu được kể là tuyệt vọng, và chỉ còn sống được một thời gian ngắn. Trước hung tin của cháu, tôi rất đau khổ và xúc động, điều này không tốt cho căn bệnh tim mạch và cao huyết áp nặng triền miên của tôi. Khi tôi thường xuyên từ nhà vào bệnh viện thăm cháu, thấy tôi xúc động và quá xao xuyến, cháu đã bình tĩnh nói với tôi, “Con xin Mẹ đừng vào thăm con nữa, vì Mẹ đã biết bịnh tình con sẽ như thế nào rồi. Con không muốn bịnh áp huyết của Mẹ ra nặng bất ngờ, và Mẹ bị tai biến tim, tai biến mạch máu não (stroke) mà chết trước con thì khổ lắm. Từ nay, xin đừng vào đây thăm con nữa .” …
Làm thế nào đây? Là người Mẹ, tôi phải tìm mọi cách để cứu cháu. Ngoài sức hạn hẹp của con người, tôi biết là chỉ còn có một cách duy nhất, đó là đặt trọn tín thác vào Lòng Thương Xót của Chúa. Đêm hôm đó, trong thao thức tôi cầu nguyện Lòng Thương Xót Chúa nhiều lần, tôi cứ tiếp tục cầu nguyện Lòng Thương Xót. Trước bàn thờ, tôi chăm chú ngước lên nhìn ngắm Lòng Thương Xót Chúa với hết tấm lòng cậy trông xin Lòng Thương Xót Chúa chữa lành cho cháu, vì Bác sĩ đã thua cuộc và bó tay rồi. Như một em bé trong cơn đắm thuyền, tôi bám víu vào chiếc phao nổi là cứu Chúa với Lòng Thương Xót của Ngài. Tôi vững tin vào Chúa Giêsu, vốn là vị Bác sĩ đại tài. Không có một bệnh tật nào mà Ngài không thể cứu chữa, dù là 4 cục ung thư não di căn vào thời kỳ cuối. Nó chẳng là gì trong quyền năng vĩ đại của Chúa Giêsu. Mạnh niềm tin, tôi tiếp tục cầu nguyện liên lỉ với Lòng Thương Xót Chúa … Tới khi trời sáng dần, bắt đầu cho một ngày mới, tôi được cháu cho biết là đêm qua nó đã cảm thấy khỏe khoắn, và cảm thấy dường như có điều gì đã xảy ra trong đầu cháu. Về phần Bác sĩ, họ nhận thấy tình trạng bệnh không còn các cơn đau co thắt, cũng như các dấu hiệu bệnh tiến triển trở nặng. Hai ngày sau, Bác sĩ cho cháu chụp hình lại để xác định bệnh tình. Thật lạ lùng thay, kết quả MRI và CT đều không tìm ra bướu cũng như bất kỳ dấu vết ung thư hay sự thương tổn nào trong não. Chúa không chỉ chữa ung thư mà còn phục hồi các thương tổn trong não bộ do ung thư gây ra.
Đến nay, cháu đã sống khỏe mạnh, đi làm bình thường được gần hai năm rồi. Kỳ công của Chúa thật là ngoài sức tưởng tượng của các Bác sĩ và mọi người.
Lời Chúa: Mc 6, 45-52
Khi năm ngàn người đã được ăn no, Chúa Giêsu liền giục các môn đệ xuống thuyền, qua bờ bên kia trước mà đến Bếtsaiđa, đang khi Người giải tán dân chúng. Giải tán họ xong, Người lên núi cầu nguyện. Chiều đến, thuyền đã ra giữa biển, còn Người thì một mình ở trên đất. Khoảng canh tư đêm tối, Người thấy họ khó nhọc chèo chống vì ngược gió, Người đi trên mặt biển mà đến với họ, và Người muốn vượt qua trước họ. Họ thấy Người đi trên mặt biển, thì tưởng là ma, nên la hoảng lên. Vì ai nấy đều thấy Người và hoảng hốt, nên Người liền lên tiếng bảo họ rằng: “Hãy yên trí, chính Thầy đây, đừng sợ”. Rồi Người lên thuyền họ, và gió im lặng. Tâm hồn họ lại càng sửng sốt hơn, vì họ chưa hiểu gì về vấn đề bánh: lòng họ còn mù tối.
Sau phép lạ hóa bánh ra nhiều, Chúa Giêsu truyền cho các môn đệ xuống thuyền qua bờ bên kia vì Người sợ các môn đệ bị cuốn theo những lời tán dương, ca ngợi của dân chúng mà huênh hoang, tự đắc. Rời bờ bên này nơi mà không khí nhộn nhịp như trẩy hội, được mọi người vây quanh, các môn đệ hy sinh sang bờ bên kia là không gian yên tĩnh vắng vẻ. Trên biển hồ, Chúa Giêsu cho các ông thêm một trải nghiệm nữa. Là dân chài lưới, chắc hẳn các ông đã có những kinh nghiệm về sóng gió và biết cách vượt qua. Thế mà, các ông lại đang vất vả chèo chống và tưởng chừng như thuyền gần chìm. Chúa Giêsu muốn cho các môn đệ thấy sự yếu đuối mong manh của con người. Những sự việc các môn đệ thường xuyên giải quyết giờ lại nằm ngoài khả năng của các ông. Các ông phải cần đến Chúa.
“Cứ yên tâm, chính Thầy đây, đừng sợ” (Mc 6,50b). Chúa Giêsu đã đến, Chúa Giêsu lên thuyền với các môn đệ lập tức gió yên, biển lặng. Chính lúc con người yếu đuối và vững lòng trông cậy vào Chúa thì chính lúc đó, Chúa bảo bọc, chở che họ. Con thuyền đang lênh đênh giữa dòng đời sẽ xuôi chèo mát mái nếu có Chúa ngự trị. Bởi, chính Chúa là bến bờ bình an.
Trong cuộc sống, chúng ta không tránh khỏi những tháng ngày sóng gió, khốn cùng do bởi những thâm thù thế gian gây nên. Nhưng là Kitô hữu, chúng ta được mời gọi đặt trọn niềm tín thác của ta nơi Chúa. Ngài đang đồng hành với ta và đang nói với mỗi người chúng ta như đã nói các môn đệ xưa kia: “Chính Thầy đây, đừng sợ!”
Lạy Chúa Giê su, xin cho chúng con nhận ra sự hiện diện của Chúa trong cuộc đời, đặc biệt là lúc con yếu đuối, ngã lòng để quyền năng của Chúa luôn luôn được tỏ hiện. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét