Thời Phong Kiến đã qua đi thật lâu, chỉ để lại những hình ảnh, những thước phim tư liệu mà thôi. Và vì thế, cuộc sống hay đời thường của các vị vua chúa cũng chỉ là huyền thoại. Và cho dù ngày nay có vua chúa đi chăng nữa thì lượng người được nhìn thấy dung nhan của vua chúa và cả quan quyền cũng chỉ dành cho một số nhỏ nào đó trong đất nước.
Ngày hôm nay, qua đoạn sách rất ngắn trích trong sách Samuel ta thấy dân chúng tôn sùng Đavít lên làm vua Israel. Sau vua Đavít thì các triều đại kế tiếp như Salômôn vẫn tiếp tục để lãnh đạo dân. Nhưng rồi, tất cả các vua mà ta thấy trong lịch sử Cựu Ước nay cũng chỉ là còn trong ký ức, trong sử ký mà thôi..
Vua một nước lớn thật bởi vì ở trên vị thế cao nhất đất nước và trị vì dân chúng. Không phải ai muốn lên làm vua cũng được, chỉ có cha truyền con nối mà thôi. Cha chết thì lại nhường ngôi cho con và con lại nhường ngôi cho con của mình. Một thực tại không chối cãi được của con người đó là đời sống của con người có ngần có hạn và rồi dù muốn dù không vương quốc trần gian được ban cho các vua đó cũng có ngần có hạn mà thôi.
Vua trần gian đến rồi lại đi và triều đại này nối tiếp triều đại khác và không có vua nào hay triều đại nào vĩnh cửu cả. Chỉ có một vị vua Vĩnh Cửu từ Trời xuống mới vĩnh cửu thật mà thôi. Vị vua ấy đến thế gian lại mang thân xác phàm nhân, sống như kiếp phàm nhân chỉ trì tội lỗi. Vị vua ấy đến không kèn không trống và cũng chẳng kẻ đón người đưa. Vị vua ấy lại sống ẩn dật nơi cái làng Nadaret nghèo với hai vợ chồng cũng nghèo.
Vị vua được Thiên Chúa sai đến với nhân loại đó chỉ muốn nói với con người, với nhân loại rằng Thiên Chúa yêu thương dân của Ngài. Vua Nước Trời đã đến trong thế gian nhưng con người đã không đón tiếp, đã đẩy ra khỏi nhà của Ngài.
Lược lại cuộc đời của vị Vua mang tên Giêsu chúng ta thấy quá rõ. Dân Do Thái cũng hết sức bình thường là chờ đợi một Đấng Mêsia đến trong vinh quan, vị vua Nước Trời đó phải đến trong trần gian này thật oai hùng để cứu nhân loại và hơn thế nữa đó là làm cho dân tộc Do Thái được vênh vang, được nở mặt nở mày hơn các dân tộc khác.
Họ nghĩ như thế, họ nhìn như thế và họ đã hành xử cũng như thế với vị Vua Nước Trời. Chúa Giêsu đã quá nhiều lần nhắc nhớ cho dân biết về Ngài nhưng con người hoàn toàn bỏ ngoài tai những lời đó : "Nước tôi không thuộc về thế gian này ..." (Ga 8, 36a). Chúa Giêsu còn khẳng định rất rõ ràng và thẳng thắn với vua Philatô : “Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do Thái” (Ga 8, 36b)
Mời Bạn cùng đọc đoạn Tin Mừng sau
Phúc Âm: Jn 18:33b-37.Chúa nhật 34 TN.B -22.11.2015
33 Ông Phi-la-tô trở vào dinh, cho gọi Đức Giê-su và nói với Người: "Ông có phải là vua dân Do-thái không?"
34 Đức Giê-su đáp: "Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi?"
35 Ông Phi-la-tô trả lời: "Tôi là người Do-thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì?"
36 Đức Giê-su trả lời: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này."
37 Ông Phi-la-tô liền hỏi: "Vậy ông là vua sao?" Đức Giê-su đáp: "Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi."
Hôm nay, Chúa đã cho con biết được nguồn gốc của sự thật không đâu khác là chính Chúa, điều quan trọng ở chỗ, con có nhận ra Chúa là Vua chi phối toàn bộ mọi lãnh vực cuộc sống của con, hay con tôn những thần tượng khác ngoài Chúa. Xin Chúa cho con nhận ra Chúa là lẽ sống, là chủ cuộc đời con dù con còn nhiều yếu đuối tội lỗi và bất toàn . Amen
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét