Thứ Hai, 25 tháng 4, 2016

Rao giảng về Chúa cho mọi người không trừ ai





Sau một chiến dịch truyền giảng Tin Mừng ở Paraguay, chúng tôi bế mạc ngày tĩnh tâm cuối cùng bằng một Thánh Lễ cầu cho bệnh nhân, trong sân thể thao của Đại chủng viện. Người ta ước tính có đến hơn 20.000 người dự.
Toàn bộ Thánh Lễ được truyền hình trực tiếp, và không biết bao nhiêu người có thể thấy những việc chữa lành Chúa đã thực hiện, cũng như có thể nghe những lời làm chứng sống động của những người vừa được lành bệnh, chẳng hạn như của Bác sĩ Galeano Duarte, thuộc miền Caacupé: “Trong buổi Thánh Lễ thứ năm vừa rồi, tôi đã giơ cho dân chúng thấy đôi nạng mà từ đây tôi không cần dùng nữa, vì nay tôi có thể đi đứng không cần chúng... Trước đây, khi người ta đến bên tôi để cầu nguyện cho tôi được lành, tôi vẫn nói với họ là phải chờ đợi, Thiên Chúa có định giờ của Người cho mỗi chúng ta. Nhưng ngày thứ năm, đó là giờ của tôi, và Chúa đã chữa tôi lành. Và kìa tôi thấy mình đi lại được trong các đường phố của tỉnh ‘Assomption’. Tôi cảm thấy hai chân tôi mỗi lúc một cứng cáp hơn lên. Tôi vô cùng sung sướng vì có thể lại đi đứng được.
“Theo chẩn bệnh của bác sĩ, tôi đáng lẽ phải sống phần còn lại cuộc đời với đôi nạng, và không thể bước đi mà không có chúng. Thế mà nay, tôi được khỏi. Vinh danh cho Thiên Chúa vì sự ấy!”
Hôm sau, tôi trở về Santo Đomingô, qua ngả Miami, với một người bạn đồng hành truyền giảng. Lên phi cơ, người ta nhận diện được chúng tôi và mời chúng tôi lên ngồi ghế du lịch hạng nhất, đang khi vé chúng tôi mua là hạng thường. Chúng tôi nhận lời ngay với lòng biết ơn chân thành, trước cử chỉ nhã nhặn ấy. Sau khi phi cơ cất cánh thì anh phi công phụ đến gặp tôi, hỏi tôi có cho phép anh nói và có nhận cầu nguyện cho anh không. Tôi nhận lời và cầu cho anh, tuy làm có hơi nhanh hơn lệ thường, bởi vì anh phải về với nhiệm vụ, còn tôi cũng muốn nghỉ ngơi một chút...
Nhưng vừa xong, thì viên phụ trách khoang du lịch ấy nói với tôi: “Thưa Cha, hôm qua tôi có nghe trên truyền hình những chứng tá về các việc chữa lành. Cha có thể cầu nguyện cho tôi được không?”. Tôi nghĩ thầm: “Mình dám phải làm một cuộc giảng tĩnh tâm ở đây lắm!”. Rồi chúng tôi nói và cầu nguyện với nhau. Xong rồi, anh đứng dậy và nói: “Thưa Cha, còn các cô tiếp viên đang ước ao hết sức được nói chuyện với Cha”. Tôi đáp: “Vậy thì mời các cô tới đây!”. Anh ta nói: “Qui định không cho phép các cô ấy tới đây ngồi nói chuyện ở hạng nhất...” Tôi hỏi: “Thôi được, thế tôi có thể nói chuyện với các cô ấy ở đâu?”. Anh trả lời: “Nếu Cha đồng ý, Cha có thể xuống dưới phòng bếp của phi cơ...”
Tôi đứng dậy, rời chiếc ghế êm ái ở hạng nhất, để đi xuống phòng bếp của phi cơ. Người ta khép màn lại và đưa cho tôi một chiếc ghế đẩu cao cẳng, đến nỗi hai chân tôi thõng xuống đu đưa. Nó lại bằng sắt cứng và hẹp đến nỗi phải ráng lắm tôi mới ngồi vững trên đó. Cô thứ nhất nói với tôi: “Chiều qua, con có dự Thánh Lễ của Cha và con rất ước ao được nói chuyện với Cha...” Cô thứ hai thuật cho tôi cô đã theo dõi Thánh Lễ trên máy truyền hình, và cô mong được một lời hướng dẫn đàng thiêng liêng. Rồi cứ lần lượt như thế, thay phiên nhau và nhờ nhau làm công tác, các cô đến với tôi để tôi cầu nguyện cho mỗi người. Tôi không tài nào quen nổi cái ghế đẩu cao, trên đó tôi ngồi hơn một giờ, đang khi cười thầm trong bụng là đã mắc bẫy, khi nhận chiếc ghế bành êm ái của hạng nhất.
Cuối cùng, khi được trở về lại ghế ngồi cũ, tôi nói với người bạn đồng hành: “Ta hãy tạ ơn Chúa, vì may là người phi công trưởng chưa tới xin nói chuyện với ta”.
Khi Chúa Giêsu là niềm đam mê của ta, ta có thể luôn luôn rao giảng Tin Mừng bất cứ ở hoàn cảnh nào. Nhiều khi, tôi không còn giờ mà nghỉ ngơi nữa. Nhưng nếu Chúa Giêsu là sự nghỉ ngơi của ta, thì lúc đó ta lại thấy mọi sự khác hẳn.


Ngày 23/12/1987, Cha Paul Pegeaud từ Issia bên Côte d’ Ivoire viết cho tôi lá thư này:

          “Cuộc rao truyền Tin Mừng của Cha đã để lại dấu vết sâu đậm nơi xứ đạo. Tôi lấy làm tiếc đã không mời thêm các người ngoại giáo, vì mỗi một người ngoại giáo được chữa lành đã trở nên một người dự tòng. Có những việc chữa lành đập vào mắt, như trường hợp em nhỏ gù lưng 4 tuổi. Ba nó, một y sĩ, đang bế nó trên tay. Khi bắt đầu giờ cầu nguyện cho bệnh nhân, em nhỏ ấy đâm toát mồ hôi ròng ròng. Nó lăn xuống đất và giẫy giụa như thể nằm trong nồi nước sôi. Nó cảm thấy cái gì kéo đầu và tay, rồi thì nó tự mình đứng dậy.
            Lúc ấy, nó nói với cha nó: “Ba ơi, ba là bác sĩ giỏi thật!”
Cha nó cảm động đáp lại: “Nhưng không phải cha đã chữa lành cho con. Chính Chúa Yêsu Nadarét!”. Khi nó về nhà, cha nó lấy một ly rượu định uống vì ông ghiền, nhưng không hiểu tại sao miệng ông lại nhổ ra, và thế là ông cũng được giải thoát khỏi bệnh nghiện rượu.
Chúng tôi còn có những trường hợp giải hòa giữa các người trong gia đình và tha thứ rất cảm động.
Chúng tôi đã thường giảng Chúa Yêsu đã sống lại và ban sự sống, nhưng bây giờ chúng tôi mới có vô số chứng nhân chứng thực điều ấy.
           Chúng tôi đã đọc và đã giảng rất thường xuyên về các việc chữa lành nói trong Tin Mừng.Nhưng bây giờ, dân chúng mới được thấy tận mắt, Tin Mừng đã tìm lại được một giá trị mới đối với Kitô hữu, và không ngừng gây ngạc nhiên cho lương dân”.


Hai câu chuyện trên đây, nói về cuộc đời chứng tá loan báo Tin Mừng của những người theo Chúa Giê su Ki Tô. Họ không chỉ rao giảng suông mà còn có những dấu lạ đi kèm, dấu lạ do chính Chúa ban cho những ai tin vào Chúa và chịu phép rửa nhân Danh Ngài. Thánh sử Marco đã cho ta hiểu rõ qua đoạn Tin Mừng sau. Xin mời Bạn cùng đọc .
 Phúc ÂmMk 16:15-20.Thứ hai 25/4/2016 Kính Thánh Marco Thánh sử
5 Người nói với các ông: "Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.
16 Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án.
17 Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ.
18 Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ."
19 Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa.
20 Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.


Suy niệm :
Chúa ban uy quyền cho các môn đệ để những ai tin vào lời các ông rao giảng: sẽ có hiệu quả và hứa với những người rao giảng: "Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ:
(1) Khai trừ quỷ: Phaolô truyền cho quỉ xuất khỏi người đầy tớ tại Philippi (Acts 16:18)
(2) Nói được những tiếng mới lạ: Các Tông-đồ nói tiếng của thổ dân trong ngày Lễ Ngũ Tuần (Acts 2:1-11)

(3) Tránh được nguy hiểm: "Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao."
(4) Chữa lành: "Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khoẻ." Điều này đã được làm bởi Phêrô, Phaolô, và rất nhiều môn đệ.
"Nói xong, Chúa Giêsu được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Còn các Tông Đồ ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng."

Tâm tình
Lạy Chúa Giê su, trung thành theo Chúa đến cùng không phải là điều dễ dàng, , vì con phải đương đầu với ba kẻ thù : ma quỷ, thế gian, xác thịt. Giữa một thế giới chỉ biết sống hưởng thụ, làm gì cũng dòi mắt thấy tai nghe thì mới tin, mới công nhận....
. Xin cho con được vững mạnh nhờ Lời Chúa soi sáng, và xin hướng dẫn để con biết rao giảng Lời Chúa cách mới mẻ cho mọi người tin theo Chúa. Amen


Không có nhận xét nào: