Thứ Tư, 21 tháng 3, 2018

Chấp nhận sự thật, khó thế sao ?

Kết quả hình ảnh cho suy niệm tin mừng Ga 8,31-42

Đau quá khắc tự buông

Có một cô gái nọ quá buồn đau vì bị người yêu phản bội, bị mất việc làm đồng nghĩa với việc cô phải lang thang ở một thành phố xa lạ trong những tháng ngày vô định không biết điều gì chờ mình ở phía trước, nơi với cô - phố thị không phải là nhà.

Đến một ngôi chùa vãn cảnh, khuôn mặt cô không giấu nổi sợ đờ đẫn vô hồn, cùng sự khổ đau trong đôi mắt. Bà sư già mời cô nhấp ngụm trà cùng trò chuyện.
Khi cô gái cầm chén lên, bà rót trà, rót đến tràn cả ra tay cô, quá nóng cô thả tay, chiếc chén rơi xuống đất. Sư bà nói với cô bằng một giọng điệu chậm rãi, khoan dung: "Đau quá thì cũng phải buông thôi con".
Ly trà nóng và câu nói kia khiến cô gái như tỉnh ngộ. Cuộc tình đã thành quá khứ, anh người yêu cũng chỉ còn là những nghĩ suy về có khứ, không còn tồn tại.
Nhưng cô vẫn đau lòng là bởi cô cứ cầm mãi ly trà nóng, mặc cho nước rót bỏng tay. Đã đến lúc phải buông để tự giải thoát cho chính mình.

Và sư bà bắt đầu nói về vẻ đẹp của khổ đau.
Hai vẻ đẹp của khổ đau

Khi cuộc sống còn đang thuận lợi, đôi khi con sẽ chủ quan hoặc kiêu ngạo, nghĩ rằng mình rất tốt mà dẫn đến những hành xử sai lầm, hoặc không còn động lực cố gắng nữa. Nhưng phải chăng gặp cảnh khổ là một khoảng lặng để tự nhìn lại mình, xem xét lại con đường đã đi qua?
Khổ đau giúp người ta nhận ra sự thật, đó là: "Mình bị đau khổ là bởi mình đã từng gây ra đau khổ cho người khác, loài khác, về thân mạng, sức khỏe hoặc tinh thần".
Tục ngữ Việt Nam có câu: "gieo gió gặt bão", "gieo nhân nào gặt quả ấy", nếu chưa từng gieo nhân gây đau khổ thì chắc chắc không thể có ngày hôm nay.
Mọi sự trên đời đều tuân theo luật nhân quả, không phải người đàn ông ấy, vị sếp ấy cố tình đến, cố tình xuất hiện với mục đích làm con khổ đau. Nếu hiểu được như vậy, con sẽ không thấy bất công, vô lý.
Chấp nhận thực tại như nó vốn là, đó là vẻ đẹp đầu tiên của khổ đau.

Khi con gặp đau khổ, ngay lập tức con sẽ nghĩ đó là do người khác gây ra cho con, nếu con không sửa suy nghĩ đó bằng trí tuệ về nhân quả, cả cuộc đời con sẽ luôn là nạn nhân của một ai đó.
Nhưng, nếu hiểu mình cần nhận được bài học về cảm giác đau khổ là như thế nào, nó đến từ chính mình chứ không đến từ ai, thì con sẽ là chủ nhân của cuộc đời con, con có thể vẽ đời mình theo cách mà con muốn. Nếu vậy thì đau khổ không phải rất đẹp sao?

Không còn đổ lỗi cho người khác, đó là vẻ đẹp thứ hai mà cảnh khổ mang lại cho chúng ta.
Nếu đường đời cứ mãi bằng phẳng, ví như công việc cứ tốt lên mãi, thì con có bao giờ nghĩ sẽ phải cố gắng cải thiện mình nhiều hơn? Nếu không bị đuổi việc, có lẽ mọi thứ sẽ dậm chân tại chỗ? Hoặc giả sử người thương cứ ở bên mình mãi, thì mình có khoảng trống để tự vấn lòng, rằng mình đã đủ từ bi hỷ xả với người ấy hay chưa?
      Cho nên khoảng thời gian này chính là lúc con tự nhìn lại bản thân, và cũng sẽ là động lực giúp con cố gắng hơn cho những ngày đang tới. Đó chính là món quà thứ ba mà đau khổ mang lại cho con.
"Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau… Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng, để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa", cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết như thế trong một bài tự sự mang tên "Nỗi lòng của tên tuyệt vọng".

Khi đi đến tận cùng của khổ đau mà nhìn nhận lại, cái tôi trở nên yếu dần đi và nó không còn muốn kháng cự lại nhân quả, kháng cự lại hiện tại nữa. Và từ đó, bản tính chấp nhận hiện ra, để thấy rằng cuộc đời này mọi thứ xảy đến đều đẹp, đẹp như một bông hoa.

Chúa Giê su đã đương đầu đón nhận những lời sỉ vả, chê bai việc làm và sự hiện hữu của Ngài, bất chấp những rủi ro rình rập, và cái chết mà người Do Thái cố tình giăng bẫy để bắt Người ! Nhưng Chúa Giê su vẫn một lòng nói lên sự thật, Vẫn thiết tha kêu gọi họ bỏ đường tội lỗi mà trở về với Thiên Chúa. Xin mời Bạn cùng đọc Lời Chúa sau đây :

Thứ tư 21/3/2018 - Tuần 5 MC
Lời Chúa : Ga 8,31-42

(31) Vậy, Ðức Giêsu nói với những người Dothái đã tin Người:"Nếu các ông ở lại trong lời của tôi,
thì các ông thật là môn đệ tôi; (32) các ông sẽ biết sự thật, và sự thật sẽ giải phóng các ông".(33) Họ đáp: "Chúng tôi là dòng dõi ông Ápraham. Chúng tôi không hề làm nô lệ cho ai bao giờ. Làm sao ông lại nói: các ông sẽ được tự do?" (34) Ðức Giêsu trả lời:"Thật, tôi bảo thật các ông: hễ ai phạm tội thì làm nô lệ cho tội.(35) Vậy, nếu người Con có giải phóng các ông, thì các ông mới thực sự là những người tự do. (37) Tôi biết các ông là dòng dõi ông Ápraham, nhưng các ông tìm cách giết tôi, vì lời tôi không thấm vào lòng các ông. (38) Phần tôi, tôi nói những điều đã thấy nơi Cha tôi; còn các ông, các ông làm những gì đã nghe cha các ông nói". (39) Họ đáp: "Cha chúng tôi là ông Ápraham". Ðức Giêsu nói: "Giả như các ông là con cái ông Ápraham, hẳn các ông phải làm những việc ông Ápraham đã làm. (40) Thế mà bây giờ các ông lại tìm giết tôi, là người đã nói cho các ông sự thật mà tôi đã nghe biết từ Thiên Chúa. Ðiều đó, ông Ápraham đã không làm. (41) Còn các ông, các ông làm những việc cha các ông làm". Họ mới nói: "Chúng tôi đâu phải là con hoang. chúng tôi chỉ có một Cha: đó là Thiên Chúa!" (42) Ðức Giêsu bảo họ: "Giả như Thiên Chúa là Cha các ông, hẳn các ông phải yêu mến tôi, vì tôi phát xuất từ Thiên Chúa và bởi Thiên Chúa mà đến. Thật thế, tôi không tự mình mà đến, nhưng chính Người đã sai tôi.

Nhiều người quan niệm tự do là phóng túng, muốn làm gì thì làm. Người không thể kiềm chế lòng tham lam, tính nóng giận của mình, là mất làm chủ bản thân, và trên thực tế, họ đang nô lệ cho lòng tham và tính nóng giận đó. Kinh nghiệm của những người nghiện xì ke ma túy cho thấy họ càng lúc càng trở nên nô lệ cho chất bột trắng này thế nào. Họ tưởng mình đang tự do trong khi họ càng ngày càng trở thành nô lệ. Chúa Giê-su bị bắt, bị sỉ nhục, chịu treo trên thập giá và chịu chết, nhưng Ngài hoàn toàn tự do: Ngài chấp nhận cuộc khổ nạn một cách tự nguyện vì yêu mến. Tự do của Ngài là tự do tuân hành thánh ý Chúa Cha.

Lạy Chúa Giêsu, Đấng cứu chuộc chúng con. Xin cho chúng con luôn tin nhận Ngài, sống theo lời Ngài và làm Con Thiên Chúa, không bao giờ sống theo ma quỷ, thế gian, xác thịt, phản nghịch với Chúa, để làm sáng danh Chúa và được hạnh phúc đời đời trong nhà Chúa là Cha chúng con.

Không có nhận xét nào: