Thằng em kết nghĩa 9x đời đầu cưới vợ. Vợ là gái Tuyên Quang, xinh xắn, lại có học thức. Cùng mừng cho thằng em. 2 đứa đẹp đôi lắm. Ông bà già thằng em làm bên Tổng cục Du lịch. Cơ to. Có mấy cái nhà Hà Nội. Vợ chồng thằng em đúng là may mắn và hạnh phúc. Con 1 mà, được ông bà già chiều chuộng đủ đường. Thấy hơi ghen tị 1 chút…
Bất ngờ, ông già thằng em dính phốt. Phải ra tòa, chưa biết sẽ thế nào. Tài sản liên phong, tiền bạc đội nón ra đi sạch sẽ. Mẹ thằng em sốc, tai biến. Rồi nằm liệt giường. Thằng em từ 1 công tử danh gia vọng tộc, bỗng trở thành tay trắng và làm lại từ đầu. Con vợ gái Tuyên giở chứng. Rồi vợ chồng chia tay.
Hôm rồi, anh em ngồi thịt chó chiếu hoa tâm sự.
- Ôi anh ơi! Nó yêu gì em? Nó yêu tiền nhà em thì có! Nhà em lụi rồi thì nó cũng tếch đi thôi. Giờ nó cặp với thằng trưởng phòng chỗ ngân hàng nó làm đó anh! May mà em chưa có con!
Tự nhiên thấy đắng lòng. Nghĩ thầm: Đời phù thịnh chứ ai phù suy đâu em! Tình yêu cũng không nằm ngoài quy luật đó…
Tình yêu là thế. Hẹn hò, thề thốt với nhau. Cuối cùng, cũng không thể vượt qua được những cám dỗ của dục vọng, tiền tài. Yêu ai thì hãy yêu hết mình, nhưng đừng đặt trọn vẹn niềm tin vào đó. Bởi có thể, 1 ngày nào đó, bạn sẽ mất tất cả đấy…
Trên đời này, có rất nhiều điều là vĩnh cửu, nhưng tuyệt nhiên, tình yêu không phải là 1 trong số đó…
Phản bội tình yêu là nỗi đau không thể xóa mờ trong trái tim của một người. Nó đau đến nỗi có thể hủy diệt sự sống của ai đó, cũng làm tê liệt mọi khả năng vốn có, mất cả nhận thức không gian và thời gian. Xin mời Bạn cùng chiêm ngắm nỗi đau của Chúa Giê su khi bị chính bạn thân phản bội ra sao trong đoạn Lời Chúa sau đây :
Thứ Ba Tuần Thánh 27/3/2018
Ga 13,21-33.36-38
21 Khi ấy, đang lúc Đức Giê-su dùng bữa với các môn đệ, Người cảm thấy tâm thần xao xuyến. Người tuyên bố : “Thật, Thầy bảo thật anh em : có một người trong anh em sẽ nộp Thầy.” 22 Các môn đệ nhìn nhau, phân vân không biết Người nói về ai. 23 Trong số các môn đệ, có một người được Đức Giê-su thương mến. Ông đang dùng bữa, đầu tựa vào lòng Đức Giê-su. 24 Ông Si-môn Phê-rô làm hiệu cho ông ấy và bảo : “Hỏi xem Thầy muốn nói về ai ?” 25Ông này liền nghiêng mình vào ngực Đức Giê-su và hỏi : “Thưa Thầy, ai vậy ?” 26 Đức Giê-su trả lời : “Thầy chấm bánh đưa cho ai, thì chính là kẻ ấy.” Rồi Người chấm một miếng bánh, trao cho Giu-đa, con ông Si-môn Ít-ca-ri-ốt. 27 Y vừa ăn xong miếng bánh, Xa-tan liền nhập vào y. Đức Giê-su bảo y : “Anh làm gì thì làm mau đi !” 28 Nhưng trong số các người đang dùng bữa, không ai hiểu tại sao Người nói với y như thế. 29 Vì Giu-đa giữ túi tiền, nên có vài người tưởng rằng Đức Giê-su nói với y : “Hãy mua những món cần dùng trong dịp lễ”, hoặc bảo y bố thí cho người nghèo. 30 Sau khi ăn miếng bánh, Giu-đa liền đi ra. Lúc đó, trời đã tối.
31 Khi Giu-đa đi rồi, Đức Giê-su nói : “Giờ đây, Con Người được tôn vinh, và Thiên Chúa cũng được tôn vinh nơi Người. 32 Nếu Thiên Chúa được tôn vinh nơi Người, thì Thiên Chúa cũng sẽ tôn vinh Người nơi chính mình, và Thiên Chúa sắp tôn vinh Người.
33 Hỡi anh em là những người con bé nhỏ của Thầy, Thầy còn ở với anh em một ít lâu nữa thôi. Anh em sẽ tìm kiếm Thầy ; nhưng như Thầy đã nói với người Do-thái : ‘ Nơi tôi đi, các người không thể đến được ‘, bây giờ, Thầy cũng nói với anh em như vậy.
36 Ông Si-môn Phê-rô nói với Đức Giê-su : “Thưa Thầy, Thầy đi đâu vậy ?” Đức Giê-su trả lời : “Nơi Thầy đi, bây giờ anh không thể theo đến được ; nhưng sau này anh sẽ đi theo.” 37 Ông Phê-rô thưa : “Thưa Thầy, sao con lại không thể đi theo Thầy ngay bây giờ được ? Con sẽ thí mạng con vì Thầy !” 38 Đức Giê-su đáp : “Anh sẽ thí mạng vì Thầy ư ? Thật, Thầy bảo thật cho anh biết : gà chưa gáy, anh đã chối Thầy ba lần.
Suy niệm :
Chúa Giêsu chấp nhận cái chết để vâng theo thánh ý của Chúa Cha như tiền định từ trước. Nhưng khốn thay cho Giuđa khi ông chấp nhận trở thành kẻ bán Chúa với ba mươi đồng bạc. Bao nhiêu năm làm môn đệ của Thầy Giêsu, bao nhiêu năm đi theo Thầy khắp tứ phương thiên hạ, ấy thế mà trong những giây phút yếu lòng, Giuđa đã phản bội Thầy bằng chính một nụ hôn.
Nụ hôn của trò đã trở nên dấu chỉ nộp Thầy. Nụ hôn đã khiến cho cái chết của Đức Giêsu vốn đã đau đớn lại càng nên tê tái hơn khi bị bán bởi chính học trò của mình. Nụ hôn đó đã phản bội lại tình yêu thương mà bấy lâu nay Thầy vẫn hết mực dành cho Giuđa.
Tuy nhiên, khi nhận ra sự sai lỗi của mình vì đã bán thầy, nhận thấy sự nhơ nhớp của ba mươi đồng bạc trong tay, Giuđa đã sám hối và ném trả lại số tiền đó cho các thượng tế. Nhưng tiếc thay, sự sám hối của Giuđa lại không đi đến niềm hy vọng vào lòng bao dung Chúa Giêsu, mà trái lại ông lại đẩy nó vào ngõ cụt của sự thất vọng khi lặng lẽ đi kết liễu đời mình.
Hình ảnh Giuđa đã để lại nhiều suy nghĩ trên hành trình đức tin của mỗi người chúng ta ngày hôm nay : Nhiều lúc chính ta cũng đang nộp Chúa mỗi khi ta bất tín với Người, lạnh lùng với tha nhân. Ta dẫm đạp lên tình thương của Chúa bằng lối sống thờ ơ, bỏ bê việc đạo đức. Ta khước từ tình yêu của Chúa để chạy theo những thú vui đam mê ở đời.
Lắm lúc chính ta đang phản bội Chúa khi tin vào những thần này thánh nọ, hay khi đưa mình vào những trò mê tín dị đoan. Nhiều khi ta “bán” Chúa ra khỏi đời mình chỉ vì để làm những việc thất đức, đồi bại, hay chỉ vì những lợi ích kinh tế trước mắt.
Giữa dòng chảy xô bồ của cuộc sống, trong những lúc gặp khó khăn, ta mất hết niềm tin vào Thiên Chúa. Giữa những nghịch cảnh của phận người, ta thất vọng về chính mình, thất vọng về Thiên Chúa và đẩy đời mình vào bước đường cùng của sự tối tăm.
Ta chán nản với đời, ta hận với chính mình, ta trách móc Thiên Chúa, để rồi dòng đời ta ngày càng nặng nề với những buồn phiền và thất vọng chồng chất.
Suy ngẫm về cuộc đời Giuđa là dịp cho ta nhìn lại chính mình: Giuđa đã phản bội Chúa bằng môt nụ hôn đầy khéo léo và thâm độc, còn chúng ta thì sao? Trong lời nói, suy nghĩ và hành động, có khi nào ta phản bội Chúa không?
Trong cuộc sống với nhiều cám dỗ và thử thách hôm nay, ta còn có niềm tin tưởng và phó thác nơi tình yêu Chúa nữa không? Hay giống như Giuđa, ta cũng đang chôn chặt đời mình trong sự tuyệt vọng không mong mỏi một ngày mai tươi sáng hơn.
Lạy Chúa, trong những ngày này, Chúa rất cô đơn và buồn tủi, nhưng Chúa vẫn trung thành, phó thác, vâng theo thánh ý Cha với trọn tình yêu để hiến thân chuộc tội cho nhân loại. Xin cho chúng con luôn biết sống kết hợp mật thiết với Chúa để chúng con luôn lắng nghe tiếng nói của Chúa, hiểu ý Chúa và sống đẹp lòng Chúa. Để chúng con đừng “bội nghĩa bất trung” với Chúa , với Giáo hội, giáo xứ, gia đình và tha nhân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét