Thứ Sáu, 13 tháng 4, 2018

Lòng thương cảm có một không hai

Kết quả hình ảnh cho suy niệm tin mừng Ga 6,1-15

Nữ lao công nghèo chia sẻ đồ ăn sáng với người ăn xin mù

Ngày 4/7, loạt ảnh cho thấy một nữ lao công làm việc tại thành phố Trịnh Châu (tỉnh Hà Nam, Trung Quốc) chia sẻ đồ ăn sáng với người ăn xin bị mù "gây bão" trong cộng đồng mạng.

Theo những nhân chứng, người phụ nữ trung niên còn tự tay bóc một quả trứng rồi đưa vào miệng ông lão. Ngay sau đó, ông liền quỳ gối để cảm tạ tấm lòng thơm thảo của nữ lao công.Trên một diễn đàn, câu chuyện cảm động hiện thu hút gần 50.000 like (thích), 5.000 chia sẻ và 3.000 bình luận. Phần lớn dân mạng đều khen ngợi và bày tỏ sự trân trọng đối với người phụ nữ lương thiện.
       Hành động của cô khiến những ai chứng kiến đều phải suy ngẫm về cuộc sống và tình người trong xã hội hiện đại.Bên cạnh đó, dân mạng cũng chia sẻ các câu chuyện về lòng tốt lay động mọi người."Tôi từng thấy một bà lão ăn đồ thừa ở nhà hàng. Tôi thực sự muốn mua cho bà ấy một bữa cơm, nhưng sau đó lại e ngại.
       Tôi sợ làm tổn thương lòng tự trọng của bà, sợ bà không nhận tấm lòng của mình nên đã không làm gì cả. Bây giờ, tôi chợt nhận ra nghĩ quá nhiều sẽ ngăn cản chúng ta làm việc tốt", một người dùng Weibo bình luận.

Trước đó, hôm 3/7, một nam thanh niên sống tại thành phố Thành Đô (tỉnh Tứ Xuyên, Trung Quốc) cũng được nhiều người ngợi ca khi tình nguyện che ô cho người ăn xin giữa trời mưa to. Clip ghi lại hành động tốt bụng của chàng trai hiện hút hơn 40.000 lượt xem trên trang Shanghaiist.

Lòng thương cảm đối với người kém may mắn như mình không dễ gặp trong xã hội ích kỷ hôm nay. Những hành động dù nhỏ nhoi nếu giúp người nghèo thì nó vẫn là vô giá, làm ấm lòng người. Chúa Giê su đã thương dân đói khổ nên làm phép lạ hóa bánh ra nhiều sau đây. Xin mời Bạn cùng đọc :

Thứ sáu 13/4/2018 - Tuần 2 PS
Lời Chúa : Ga 6,1-15 

1 Sau đó, Đức Giê-su sang bên kia Biển Hồ Ga-li-lê, cũng gọi là Biển Hồ Ti-bê-ri-a. 2 Có đông đảo dân chúng đi theo Người, bởi họ từng được chứng kiến những dấu lạ Người đã làm cho những kẻ đau ốm. 3 Đức Giê-su lên núi và ngồi đó với các môn đệ. 4 Lúc ấy, sắp đến lễ Vượt Qua là đại lễ của người Do-thái.
5 Ngước mắt lên, Đức Giê-su nhìn thấy đông đảo dân chúng đến với mình. Người hỏi ông Phi-líp-phê: “Ta mua đâu ra bánh cho họ ăn đây?” 6 Người nói thế là để thử ông, chứ Người đã biết mình sắp làm gì rồi. 7 Ông Phi-líp-phê đáp: “Thưa, có mua đến hai trăm quan tiền bánh cũng chẳng đủ cho mỗi người một chút”. 8 Một trong các môn đệ, là ông An-rê, anh ông Si-môn Phê-rô, thưa với Người: 9 “Ở đây có một em bé có năm chiếc bánh lúa mạch và hai con cá, nhưng với ngần ấy người thì thấm vào đâu!” 10 Đức Giê-su nói: “Anh em cứ bảo người ta ngồi xuống đi”. Chỗ ấy có nhiều cỏ. Người ta ngồi xuống, nguyên số đàn ông đã tới khoảng năm ngàn. 11 Vậy, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời tạ ơn, rồi phân phát cho những người ngồi đó. Cá nhỏ, Người cũng phân phát như vậy, ai muốn ăn bao nhiêu tuỳ ý. 12 Khi họ đã no nê rồi, Người bảo các môn đệ: “Anh em thu lại những miếng thừa kẻo phí đi”. 13 Họ liền đi thu những miếng thừa của năm chiếc bánh lúa mạch người ta ăn còn lại, và chất đầy được mười hai thúng. 14 Dân chúng thấy dấu lạ Đức Giê-su làm thì nói: “Hẳn ông này là vị ngôn sứ, Đấng phải đến thế gian!” 15 Nhưng Đức Giê-su biết họ sắp đến bắt mình đem đi mà tôn làm vua, nên Người lại lánh mặt, đi lên núi một mình.

Suy niệm :
Có người coi tôn giáo như một thứ duy tâm, duy linh, chỉ để ý đến chuyện linh hồn, chuyện đời sau, mà hững hờ với cái đói cái no của thân xác, với chuyện áo cơm thường nhật. Kitô giáo hẳn không phải là thế. Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, đã khai mở Nước Thiên Chúa trên trần gian không phải chỉ bằng việc rao giảng như một thầy dạy, mà còn bằng việc chữa bệnh thân xác như một thầy thuốc.
Ơn cứu độ do Ngài mang lại có tính toàn diện, cả xác lẫn hồn, và ơn cứu độ ấy đã bắt đầu ngay từ đời này rồi. Đức Giêsu lại cần năm cái bánh và hai con cá đó. Ngài đón nhận sự đóng góp của con người, dù là rất nhỏ mọn.
Nhỏ mọn nhưng là tất cả những gì tìm được ở chốn hoang vu này.
Không có sự đóng góp của một em bé, không chắc phép lạ đã xảy ra.
Khi mọi người đã ngồi xuống trên cỏ theo lệnh các tông đồ,
Đức Giêsu cầm lấy bánh, tạ ơn và phân phát cho họ.
Chắc các tông đồ đã giúp Ngài phân phát đến tay dân.
Chính khi bẻ ra để phân phát thì bánh và cá hóa nhiều.
Chúng ta không hiểu được điều gì đang diễn ra.
Mầu nhiệm chia sẻ vẫn làm chúng ta ngỡ ngàng, sửng sốt.
Chia sẻ là biến điều ít ỏi ta đang có trở thành kho báu vô tận cho mọi người.
Chia sẻ làm chúng ta chẳng vơi đi, nhưng còn mãi.

Hơn năm ngàn con người đã được ăn tùy ý, được no nê, được dư thừa.
Gần một tỷ con người sống trên trái đất hôm nay cũng mong được như vậy.
Đức Thánh Cha coi việc liên đới chia sẻ
như một cách thức để thoát ra khỏi nạn khủng hoảng kinh tế toàn cầu.
Ước gì việc chúng ta chia sẻ Tấm Bánh thánh trong nhà thờ
giúp chúng ta tiếp tục chia sẻ những tấm bánh vật chất ngoài cuộc sống.

Lạy Chúa Giêsu, Chúa đã hóa bánh để nuôi dân Do thái. Ngày nay, Chúa cũng ban chính Thịt Máu Chúa để nuôi dưỡng linh hồn chúng con. Xin cho chúng con ý thức được đó là một ân huệ lớn lao mà Chúa dành cho chúng ta. Xin giúp mỗi người trong gia đình chúng con, giáo xứ chúng con biết siêng năng rước Chúa để được lãnh nhận sức sống của Chúa. Ðó mới là hạnh phúc đích thực mà Chúa đem lại cho chúng con.
Chúng con không đòi phép lạ nào khác mới tôn phục Chúa, vì hằng ngày chúng con vẫn được chiêm ngắm một phép lạ cao cả là Bí tích Thánh Thể. Chúa vẫn hiện diện và nuôi sống chúng con. Amen.





Không có nhận xét nào: