BÁC TÀI XẾ TẮC-XI LÀM CHỨNG CHO CHÚA:
Một vị linh mục sau chuyến du lịch Đài Bắc trở về đã thuật lại một cách truyền giáo của một bác tài xế xe tắc-xi tại đây như sau:
“Ngày nọ, tôi đón tắc-xi từ khách sạn đi sang trung tâm thành phố Đài Bắc mua quà lưu niệm. Tôi rất ngạc nhiên khi thấy trong xe có dán một tờ giấy ghi mấy dòng chữ như sau: “Bạn có thể thấy một vài quyển sách về tôn giáo ở hộc bên hông xe. Trong khi xe đang chạy, bạn có thể đọc sách và nếu thích, bạn có thể mang sách theo khi rời khỏi xe mà không phải trả tiền mua sách”. Tôi tò mò tìm hộc sách và thấy một chục cuốn sách mỏng bằng tranh, nội dung về cuộc đời Đức Giê-su in trên giấy trắng khá đẹp, một ít sách truyện tranh các thánh và các danh nhân tôn giáo, một ít cuốn là những mẩu chuyện sống đức tin giữa đời thường… Ngoài ra, phía trên kính chiếu hậu trước mặt tài xế cũng có treo một ảnh Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp nhỏ. Tôi mở lời hỏi bác tài xế:
– Này bác tài, xin vui lòng cho biết: Hành khách đi xe của bác có ai quan tâm đến hộc sách đạo của bác không?
– Ồ, có chứ! Có nhiều người đã lấy ra xem, và có người còm cầm theo mang về nhà nữa.
Tôi hỏi tiếp:
– Bác có cảm tưởng gì khi thấy người ta đọc sách đạo do bác giới thiệu?
– Tôi cảm thấy rất vui anh à! Anh biết không: tôi là người tín hữu công giáo nhưng không có nhiều giờ để đi lễ nhà thờ. Vì tôi phải luôn chạy xe kiếm sống. Do đó, đây là cách làm công tác tông đồ của tôi. Tôi rất mừng vì đã có thể làm được hai việc một lúc: Vừa lái xe nuôi gia đình lại vừa rao giảng Tin Mừng mà không bị mất thêm thời giờ. Tôi nghĩ rằng tôi đang làm một việc thật tuyệt vời!
Tin mừng hôm nay cho thấy Chúa Giê-su Phục Sinh đã hiện đến với các Tông Đồ đang bị giao động. Sau khi trấn an các ông, Người đã chứng minh cho các ông thấy Người không phải chỉ là bóng ma, nhưng là con người bằng xương bằng thịt thực sự, qua việc ăn uống trước mặt các ông. Cuối cùng sau khi các ông đã tin Người đã từ cõi chết sống lại, Đức Giê-su chỉ thị cho các ông và cho mọi tín hữu sau này: “Chính anh em sẽ là chứng nhân của những điều này”(Lc 24,48). Xin mời Bạn cùng đọc Lời Chúa sau đây :
Thứ sáu 06/4/2018 - Tuần bát nhật PS
Lời Chúa : Ga 21, 1-14
1 Bấy giờ Đức Giêsu lại tỏ mình ra cho các môn đệ ở biển hồ Tibêria, Người tỏ ra như thế này.2Ông Simon Phêrô, ông Tôma gọi là Điđymô, ông Nathanaen người Cana miền Galilê, các người con ông Dêbêđê và hai môn đệ khác nữa, tất cả đang ở với nhau. 3 Ông Simon Phêrô nói với các ông: “Tôi đi đánh cá đây”, các ông đáp: “Chúng tôi cùng đi với anh”. Rồi mọi người ra đi, lên thuyền, nhưng đêm ấy họ không bắt được gì cả.
4 Khi trời đã sáng, Đức Giêsu đứng trên bãi biển nhưng các môn đệ không nhận ra đó chính là Đức Giêsu. 5 Người nói với các ông: “Này các chú, không có gì ăn ư?” Các ông trả lời: “Thưa không”. 6 Người bảo các ông: “Cứ thả lưới xuống bên mạn thuyền đi, thì sẽ bắt được cá”. Các ông thả lưới xuống, nhưng không sao kéo lên nổi, vì lưới đầy những cá.7 Người môn đệ được Đức Giêsu thương mến nói với ông Phêrô: “Chúa đó!” Vừa nghe nói “Chúa đó!”, ông Simon Phêrô vội khoác áo vào vì đang ở trần, rồi nhảy xuống biển. 8 Các môn đệ khác chèo thuyền vào bờ kéo theo lưới đầy cá, vì các ông không xa bờ lắm, chỉ cách vào khoảng gần 100 thước.
9 Bước lên bờ, các ông nhìn thấy có sẵn than hồng với cá đặt ở trên và có cả bánh nữa.10Đức Giêsu bảo các ông: “Đem ít cá mới bắt được tới đây!”.11 Ông Simon Phêrô lên thuyền, rồi kéo lưới vào bờ.Lưới đầy những cá lớn, đếm được 153 con.Cá nhiều như vậy mà lưới không bị rách.12Đức Giêsu nói: “Anh em đến mà ăn!” Không ai trong các môn đệ dám hỏi “Ông là ai?”, vì các ông biết rằng đó là Chúa. 13 Đức Giêsu đến, cầm lấy bánh trao cho các ông; rồi cá, Người cũng làm như vậy.14 Đó là lần thứ ba Đức Giêsu tỏ mình ra cho các môn đệ, sau khi trỗi dậy từ cõi chết.
Suy niệm :
Lịch sử đã lặp lại như muốn chứng minh một chân lý: Với những ai ỷ nại vào tài năng, ỷ nại vào sự khôn ngoan thông thái của mình mà không biết cậy trông vào Chúa, họ sẽ bị thất bại nặng nề.
Ta có thể hỏi những người đã thành công ở đời, họ sẽ cho ta những trải nghiệm hết sức thú vị. Sở dĩ họ thành công vì họ luôn sống trong tinh thần phó thác và cậy trông vào Chúa, cho dù đó là việc nhỏ nhất.
Có ai ở đời dám vỗ ngực tự hào mình là người tài giỏi, “Ai nên khôn mà không khốn một lần”, vì khi tự hào như vậy, họ là những con người kiêu ngạo, mà Kinh thánh nói: Ai nâng mình lên sẽ bị hạ xuống, còn ai hạ mình xuống sẽ được nâng lên. Khiêm tốn chính là nhìn ra con người thật của mình, nhìn ra con người yếu đuối của mình để luôn cậy trông vào ân sủng của Thiên Chúa.
Chúa Giê su, Ngài vẫn tỏ mình cho thế giới hôm nay. Ta có nhận biết Đức Giêsu trong cuộc đời mình không? Đó là câu hỏi mà ta phải trả lời. Còn Ngài, Ngài vẫn tỏ mình cho những ai tìm kiếm, vẫn tỏ mình cho những ai yêu mến và tìm kiếm Chân, Thiện, Mỹ trong cuộc đời này.
Đức Kitô Phục Sinh luôn có mặt trong đời ta: trong bữa cơm thanh đạm của gia đình ta. Ngài hiện diện nơi sở làm, trên nương rẫy, trong lớp học,… và nơi mọi việc làm thầm lặng không tên của ta. Để nhận ra sự hiện diện ẩn mình của Ngài, chỉ cần ta có con mắt đức tin và tình yêu như “Người môn đệ Chúa yêu”.
Lạy Chúa, trong cuộc sống, con không dám xin Chúa cất đi những nhọc nhằn, vì đó là thân phận tội lỗi của con người. Con chỉ xin Chúa ban cho con lòng Tin Mến, để giữa những nghịch cảnh cuộc đời, con có thể nhận ra được sự hiện diện của Chúa, tìm được niềm vui và hy vọng trong Chúa. Từ đó, con có thể đem Chúa đến cho người khác, hầu cho họ luôn tin yêu vào sự Phục Sinh vinh quang của Chúa.Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét