Khoảng 3h sáng ngày 21/10, trong lúc Cường đang nằm trong xe thì bất ngờ có một người đàn ông chạy tới gọi xe để vào viện.
“Mọi ngày em chỉ làm đến 2h đêm là em về nghỉ. Nhưng hôm nay không hiểu do linh tính và có duyên với em bé hay sao mà em lại cố nằm đến gần 3h chưa về. Đang nằm thì anh chồng chạy ra gọi xe (hôm nay có mỗi mình em làm khuya nhất). Kêu em vào bệnh viện khoa sản chở vợ anh ấy”, Cường thuật lại trên tài khoản mạng xã hội.
Lúc ấy, sản phụ đang trong tình trạng nguy kịch mà bệnh viện không hỗ trợ xe cấp cứu và nhân viên y tế, nên anh chồng đã phải gọi taxi để có thể đưa vợ lên bệnh viện tuyến trên cấp cứu. Chuyến đi căng thẳng, gay cấn mà tài xế “vừa mừng vừa run” khi thấy em bé ra đời. Còn cách bệnh viện khoảng 3km. Thì anh chồng kêu ối giời ơi vỡ ối rồi. Lúc đó em chỉ muốn lắp thêm cánh vào bay. Đi được thêm 1km nữa thì lại ối giời ôi ra rồi. Em nghe thấy bé khóc oe oe. Trong lòng vừa mừng vừa run”.
Nam tài xế được cư dân mạng tán dương không chỉ bởi hành động nhiệt tình hỗ trợ sản phụ mà còn bởi sự việc anh cởi áo để ủ ấm cho em bé bị sinh non trên xe.
“2 vợ chồng đi có người không. Không có gì để lau và ủ em bé. Vừa phóng gần 100km/h em vừa cởi áo ra để ủ cho bé. Mặc quần đùi và cởi trần luôn. Tới bệnh viện lao vào gọi ầm ĩ bác sĩ cứ như vợ mình đẻ ấy… Xong xuôi mới nhớ mình đang cởi trần và gai ốc gai mít nổi hết lên. Chả biết lúc đó rét hay là run nữa”.
Cường cũng chẳng thúc giục anh chồng thanh toán tiền mà chỉ lau dọn xe trong lúc chờ anh xuống báo tình hình của vợ. Đến lúc thấy sản phụ và em bé đã được các bác sĩ chăm sóc và an toàn, Cường mới thở phào lên xe đi về. Tới nhà rồi mà vị tài xế trẻ vẫn nguyên trạng thái xúc động đến không ngủ được, nên lên mạng chia sẻ ngay câu chuyện, và còn nhờ mọi người tư vấn xem “có nên nhận bé làm con nuôi không?”
Trong lúc nguy nan có được người sẵn sàng giúp đỡ tận tình...Đó chẳng là điểm tựa tốt nhất hay sao ?
Xin mời Bạn cùng đọc để tìm ra điểm tựa vững chắc cho đời mình
Thứ ba 26/5/2020 - Tuần 7 PS
Lễ Thánh Philipphê Nêri, linh mục
Lời Chúa : Ga 17,1-11a
Đức Giê-su ngước mắt lên trời và cầu nguyện: “Lạy Cha, giờ đã đến! Xin Cha tôn vinh Con Cha để Con Cha tôn vinh Cha. Thật vậy, Cha đã ban cho Người quyền trên mọi phàm nhân là để Người ban sự sống đời đời cho tất cả những ai Cha đã ban cho Người. Mà sự sống đời đời đó là họ nhận biết Cha, Thiên Chúa duy nhất và chân thật, và nhận biết Đấng Cha đã sai đến, là Giê-su Ki-tô. Phần con, con đã tôn vinh Cha ở dưới đất, khi hoàn tất công trình Cha đã giao cho con làm. Vậy, lạy Cha, giờ đây, xin Cha tôn vinh con bên Cha: xin ban cho con vinh quang mà con vẫn được hưởng bên Cha trước khi có thế gian. Những kẻ Cha đã chọn từ giữa thế gian mà ban cho con, con đã cho họ biết danh Cha. Họ thuộc về Cha, Cha đã ban họ cho con, và họ đã tuân giữ lời Cha. Giờ đây, họ biết rằng tất cả những gì Cha ban cho con đều do bởi Cha, vì con đã ban cho họ lời mà Cha đã ban cho con; họ đã nhận những lời ấy, họ biết thật rằng con đã từ Cha mà đến, và họ đã tin là Cha đã sai con. Con cầu nguyện cho họ. Con không cầu nguyện cho thế gian, nhưng cho những kẻ Cha đã ban cho con, bởi vì họ thuộc về Cha. Tất cả những gì của con đều là của Cha, tất cả những gì của Cha đều là của con; và con được tôn vinh nơi họ. Con không còn ở trong thế gian nữa, nhưng họ, họ ở trong thế gian
Sự sống đời đời! Có nhiều người cho rằng cuộc sống này có quá nhiều thương đau và nước mắt. Tám, chín mươi, trăm năm cuộc đời là quá nhiều. Sống đời đời làm chi cho thêm phần khổ ải. Cứ chết là hết có phải hay hơn không. Và thực tế rất nhiều người đã chủ trương như vậy. Họ lao vào cuộc sống hưởng thụ, vì cho rằng cuộc đời có là bao mà không thỏa mãn cho sướng, tội chi mà chịu khổ, dù có phải dùng những thủ đoạn đê hèn đen tối để đạt mục đích thì cũng chẳng hề chi. Bên cạnh đó lại có những người tìm mọi phương cách để được trường sinh; họ là người quyền thế và có nhiều của cải nên muốn sống mãi để hưởng vinh hoa phú quí…, nhưng rồi họ vẫn phải chết. Tuy nhiên, càng chạy theo cuộc sống hưởng thụ vật chất nhiều khi xem ra sướng như tiên ấy, thì tự sâu thẳm tâm hồn người ta càng cảm thấy sự vô vọng và trống rỗng không cùng – một sự trống rỗng tâm linh mà không chi có thể bù đắp được. Mặt khác, nếu cuộc đời chỉ có vật chất, thì làm sao lý giải được những mảng đời từ khi mới sinh ra đã cam chịu bi thương và khốn khổ và bao cảnh ngộ trái ngang phi lý? Do đó, cuộc sống đời đời mà Đức Giê-su hứa ban ở đây chẳng phải là cứ sống đời ở trần gian này vì trần gian chỉ là quán trọ, là nơi để thực hiện những dự án của Thiên Chúa, là con đường để tiến về quê hương đích thực của con người là nước Thiên Chúa, là cuộc sống hạnh phúc bên Chúa mãi mãi. Từ đó cho thấy được cuộc sống trần gian tuy tạm bợ nhưng cũng rất quan trọng, vì nó sẽ quyết định số phận của mỗi người; con người có được sống đời, có được hưởng hạnh phúc bất diệt hay không là tùy theo thái độ sống của họ.
Đức Giê-su Ki-tô đã đến trần gian; Ngài yêu mến Chúa Cha và luôn làm vinh danh Cha bằng việc thực thi ý muốn của Cha để cứu độ nhân loại khỏi ách nô lệ của tử thần và đưa họ đến cuộc sống hạnh phúc bất diệt ở nơi Thiên Chúa. Việc làm của Người đã tôn vinh danh cha và Người biết rằng Cha cũng sẽ tôn vinh Người khi “giờ” đến -“giờ” mà Đức Giê-su tự nguyện tiến tới đón nhận cái chết đau thương và khổ nhục trên Thập giá; cái giá mà Người phải trả để sống cho tình yêu và sự thật. Và đó cũng là giờ mà sự sống tình yêu chân thật chiến thắng tử thần – tên chuyên lường gạt, gieo đau thương, chết chóc, và hận thù.
Lạy Cha, chúng con xin cảm tạ hồng ân được thuộc về cha, được làm con Cha, nhờ Đức Giê-su Ki-tô Chúa chúng con. Xin cho mỗi Ki-tô hữu chúng con nhận ra và biết quí trọng hồng ân này để sống xứng đáng và trở thành nhân chứng của tình yêu Cha; để danh Thánh Cha được tôn vinh và những người anh em con trở thành môn đệ của Con yêu dấu Cha, để họ cũng được hưởng cuộc sống đời đời trong nhà Cha. Chúng con cầu xin nhờ Đức Giê-su Ki-tô Chúa chúng con. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét