Người tôi yêu nhất cuối cùng vì tôi mà chết
Năm 22 tuổi, tôi được liệt vào hàng “gái hư”. Tôi thường xuyên đi chơi thâu đêm, việc đến bar đối với tôi cũng trở thành bình thường.Lý do khiến tôi trở nên hư hỏng là vì chính ba mẹ tôi. Họ luôn ép tôi phải tuân theo những mệnh lệnh của họ, chèn ép tôi một cách kinh khủng. Nhưng bản thân họ lại chẳng hòa hợp hay hạnh phúc gì. Tôi phải trơ mắt nhìn mẹ mình ngoại tình với một người đàn ông trong xóm, rồi bị đánh ghen giữa chợ. Ba tôi thì ngồi lì hàng giờ ở những sòng bài. Tôi hận họ không thể đem lại cho tôi cuộc sống bình dị, êm đềm như những đứa trẻ khác.
Rồi tôi gặp anh trong một lần đi dạo biển đêm ở khu du lịch. Hôm đó, chỉ còn mình tôi lẻ loi khi đám bạn đã về nhà. Tôi ghét về nhà và đi dọc theo bờ biển, vừa đi vừa khóc khi nghĩ về tương lai, nghĩ về ba mẹ mình.
Anh là bảo vệ, đang trực bảo vệ khu vực quanh biển gần khách sạn. Thấy tôi đi một mình, anh đã lại bắt chuyện. Không hiểu sao, tôi lại khóc nức nở, kể về hoàn cảnh của tôi cho anh nghe. Chúng tôi liên lạc nhiều hơn sau hôm đó. Có những đêm, anh đến bên tôi chỉ để nghe tôi khóc...
...Yêu nhau được gần 1 năm nhưng tôi chưa bao giờ dám đưa anh về nhà mình. Còn anh liên tục đòi dẫn tôi về ra mắt ba mẹ anh, bàn đến tương lai. Ban đầu, ba mẹ anh có vẻ rất thích tôi. Nhưng khi tìm hiểu được về quá khứ của tôi, họ lại phản đối chuyện của chúng tôi gay gắt. Mẹ anh là giảng viên một trường đại học, rất khó tính. Bà không chấp nhận một người con gái từng chơi bời như tôi...
... Đến sinh nhật 25 tuổi, anh hỏi tôi muốn gì. Quá áp lực trong công việc, cuộc sống lẫn tình yêu nên tôi bảo anh tôi muốn anh chở tôi trên xe phân khối lớn, đi thật xa, thật nhanh để loại hết mọi thứ trong đầu. Anh không đồng ý nhưng tôi nài nỉ, rồi dọa nạt bắt anh chiều theo.
Để an toàn, chúng tôi đợi tới một giờ khuya, khi mọi người đã ngủ hết, đường vắng nhất mới chạy. Không đông người, không khua máy ầm ĩ, tôi ôm chặt lấy anh, bình yên áp mặt vào lưng anh.
Vậy mà, tôi đã không nghĩ đến đây là lần cuối cùng mình được ôm anh. Khi xe đang qua khúc cua thì một con chó từ bụi cây ven đường chạy ra. Để tránh nó, anh bẻ tay lái và chiếc xe đổ rầm xuống và trượt dài…
Sau đó tôi chẳng biết gì nữa hết. Khi tỉnh lại đã thấy mình băng bó đầy người nằm trên giường bệnh viện. Kí ức tôi chỉ còn mập mờ cảnh chiếc xe ngã xuống. Tôi thì thầm hỏi mẹ mình về người yêu thì bà bật khóc. Tôi chết điếng, cảm giác đau thấu đến không chịu được.
Người tôi yêu nhất, cuối cùng vì tôi mà chết. Tôi cũng chẳng thể có mặt để đưa anh về nơi an nghỉ cuối cùng vì lúc đó tôi còn đang hôn mê...
...Từ đó đến nay, đã mấy năm trôi qua nhưng tôi không thể quên được anh và ngày hôm đó. Tôi cũng chẳng thể yêu ai được nữa vì luôn bị ám ảnh bởi anh. Có lẽ, cả đời này, tôi chỉ có thể sống trong dằn vặt và đau khổ...
Câu chuyện trên phần nào diễn tả ý nghĩa : vì tác giả mà người yêu bị chết. Bao ân hận dày vò, nhất là phải đối diện với sự cô đơn, thấy có lỗi với gia đình người yêu, bị dằn vặt, đau khổ, ám ảnh về cái chết của người yêu... Vì người yêu mà bị ghép tội chết, đó cũng là câu chuyện có thật về một người tên Giê su, là một người có tình yêu lớn hơn sự tưởng tượng của loài người, yêu không chỉ chiếm giữ một người, mà Giê su còn yêu đủ mọi hạng người, người tốt cũng như người chưa tốt, dù người đó giàu hay nghèo, có chức tước địa vị hay người nhỏ bé vô danh tiểu tốt, người tội lỗi tày đình cũng như người trong sạch...Thế nhưng Ngài lại bị chính những người yêu lên án, một cái án bất công đẫn đến treo thân trên Thập tự. Tin Mừng hôm nay dài quá phải không Bạn, nhưng nếu cắt một khúc cho ngắn thì Bạn không thể chứng kiến một bản án vô lý nhất trên thế gian này. Đây là 1 tòa án lạ lùng : Kẻ có tội lên án người vô tội, và kẻ vô tội phải chịu án thay cho kẻ có tội...Xin mời bạn cùng đọc :
Câu chuyện trên phần nào diễn tả ý nghĩa : vì tác giả mà người yêu bị chết. Bao ân hận dày vò, nhất là phải đối diện với sự cô đơn, thấy có lỗi với gia đình người yêu, bị dằn vặt, đau khổ, ám ảnh về cái chết của người yêu... Vì người yêu mà bị ghép tội chết, đó cũng là câu chuyện có thật về một người tên Giê su, là một người có tình yêu lớn hơn sự tưởng tượng của loài người, yêu không chỉ chiếm giữ một người, mà Giê su còn yêu đủ mọi hạng người, người tốt cũng như người chưa tốt, dù người đó giàu hay nghèo, có chức tước địa vị hay người nhỏ bé vô danh tiểu tốt, người tội lỗi tày đình cũng như người trong sạch...Thế nhưng Ngài lại bị chính những người yêu lên án, một cái án bất công đẫn đến treo thân trên Thập tự. Tin Mừng hôm nay dài quá phải không Bạn, nhưng nếu cắt một khúc cho ngắn thì Bạn không thể chứng kiến một bản án vô lý nhất trên thế gian này. Đây là 1 tòa án lạ lùng : Kẻ có tội lên án người vô tội, và kẻ vô tội phải chịu án thay cho kẻ có tội...Xin mời bạn cùng đọc :
Phúc Âm: Jn 18-19.Thứ sáu Tuần Thánh 25/03/2016
1 Sau khi nói những lời đó, Đức Giêsu đi ra cùng với các môn đệ, sang bên kia suối Kidron. Ở đó, có một thửa vườn, Người cùng với các môn đệ đi vào.2 Giuđa, kẻ nộp Người, cũng biết nơi này, vì Người thường tụ họp ở đó với các môn đệ.3 Vậy, Giuđa tới đó, dẫn một toán quân cùng đám thuộc hạ của các thượng tế và nhóm Pharisees; họ mang theo đèn đuốc và khí giới.4 Đức Giêsu biết mọi việc sắp xảy đến cho mình, nên tiến ra và hỏi: "Các anh tìm ai?"5 Họ đáp: "Tìm Giêsu Nazareth." Người nói: "Chính tôi đây." Giuđa, kẻ nộp Người, cũng đứng chung với họ. 6Khi Người vừa nói: "Chính tôi đây!" thì họ lùi lại và ngã xuống đất.7 Người lại hỏi một lần nữa: "Các anh tìm ai?" Họ đáp: "Tìm Giêsu Nazareth."8 Đức Giêsu nói: "Tôi đã bảo các anh là chính tôi đây. Vậy, nếu các anh tìm bắt tôi, thì hãy để cho những người này đi." 9 Thế là ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã nói: "Những người Cha đã ban cho con, con không để mất một ai."10 Ông Simon Phêrô có sẵn một thanh gươm, bèn tuốt ra, nhằm người đầy tớ vị thượng tế, mà chém đứt tai phải của y. Người đầy tớ ấy tên là Mankhô.11 Đức Giêsu nói với ông Phêrô: "Hãy xỏ gươm vào bao. Chén mà Chúa Cha đã trao cho Thầy, lẽ nào Thầy chẳng uống?"12 Bấy giờ toán quân và viên chỉ huy cùng đám thuộc hạ của người Do-thái bắt Đức Giêsu và trói Người lại.13 Trước tiên, họ điệu Đức Giêsu đến ông Hannah là nhạc phụ ông Caiaphas. Ông Caiaphas làm thượng tế năm đó. 14 Chính ông này đã đề nghị với người Do-thái là nên để một người chết thay cho dân thì hơn.15 Ông Simon Phêrô và một môn đệ khác đi theo Đức Giêsu. Người môn đệ này quen biết vị thượng tế, nên cùng với Đức Giêsu vào sân trong của tư dinh vị thượng tế. 16 Còn ông Phêrô đứng ở phía ngoài, gần cổng. Người môn đệ kia quen biết vị thượng tế ra nói với chị giữ cổng, rồi dẫn ông Phêrô vào. 17 Người tớ gái giữ cổng nói với ông Phêrô: "Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của người ấy sao?" Ông liền đáp: "Đâu phải."18 Vì trời lạnh, các đầy tớ và thuộc hạ đốt than và đứng sưởi ở đó; ông Phêrô cũng đứng sưởi với họ. 19 Vị thượng tế tra hỏi Đức Giêsu về các môn đệ và giáo huấn của Người.20 Đức Giêsu trả lời: "Tôi đã nói công khai trước mặt thiên hạ; tôi hằng giảng dạy trong hội đường và tại Đền Thờ, nơi mọi người Do-thái tụ họp. Tôi không hề nói điều gì lén lút. 21 Sao ông lại hỏi tôi? Điều tôi đã nói, xin cứ hỏi những người đã nghe tôi. Chính họ biết tôi đã nói gì."22 Đức Giêsu vừa dứt lời, thì một tên trong nhóm thuộc hạ đứng đó vả vào mặt Người mà nói: "Anh trả lời vị thượng tế như thế ư?"23 Đức Giê-su đáp: "Nếu tôi nói sai, anh chứng minh xem sai ở chỗ nào; còn nếu tôi nói phải, sao anh lại đánh tôi?"24 Ông Hannah cho giải Người đến thượng tế Caiaphas, Người vẫn bị trói.25 Còn ông Simon Phêrô thì vẫn đứng sưởi ở đó. Người ta nói với ông: "Cả bác nữa, bác không thuộc nhóm môn đệ của ông ấy sao?" Ông liền chối: "Đâu phải."26 Một trong các đầy tớ của vị thượng tế, có họ với người bị ông Phêrô chém đứt tai, lên tiếng hỏi: "Tôi đã chẳng thấy bác ở trong vườn với ông ấy sao?"27 Một lần nữa ông Phêrô lại chối, và ngay lúc ấy gà liền gáy.28 Vậy, người Do-thái điệu Đức Giêsu từ nhà ông Caiaphas đến dinh tổng trấn. Lúc đó trời vừa sáng. Nhưng họ không vào dinh kẻo bị nhiễm uế mà không ăn lễ Vượt Qua được.29 Vì thế, tổng trấn Philatô ra ngoài gặp họ và hỏi: "Các người tố cáo ông này về tội gì?"30 Họ đáp: "Nếu ông này không làm điều ác, thì chúng tôi đã chẳng đem nộp cho quan."31 Ông Philatô bảo họ: "Các người cứ đem ông ta đi mà xét xử theo luật của các người." Người Do-thái đáp: "Chúng tôi không có quyền xử tử ai cả."32 Thế là ứng nghiệm lời Đức Giê-su đã nói, khi ám chỉ Người sẽ phải chết cách nào.33 Ông Philatô trở vào dinh, cho gọi Đức Giêsu và nói với Người: "Ông có phải là vua dân Do-thái không?"34 Đức Giêsu đáp: "Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi?"35 Ông Phi-la-tô trả lời: "Tôi là người Do-thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. Ông đã làm gì?"36 Đức Giêsu trả lời: "Nước tôi không thuộc về thế gian này. Nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho người Do-thái. Nhưng thật ra Nước tôi không thuộc chốn này."37 Ông Philatô liền hỏi: "Vậy ông là vua sao?" Đức Giê-su đáp: "Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi."38 Ông Philatô nói với Người: "Sự thật là gì?"39 Theo tục lệ của các người, vào dịp lễ Vượt Qua, ta thường tha một người nào đó cho các người. Vậy các người có muốn ta tha vua dân Do-thái cho các người không?"40 Họ lại la lên rằng: "Đừng tha nó, nhưng xin tha Barabba! " Mà Barabba là một tên cướp.
1 Bấy giờ ông Philatô truyền đem Đức Giêsu đi và đánh đòn Người.2 Bọn lính kết một vòng gai làm vương miện, đặt lên đầu Người, và khoác cho Người một áo choàng đỏ.3 Họ đến gần và nói: "Kính chào Vua dân Do-thái!" rồi vả vào mặt Người.4 Ông Philatô lại ra ngoài và nói với người Do-thái: "Đây ta dẫn ông ấy ra ngoài cho các người, để các người biết là ta không tìm thấy lý do nào để kết tội ông ấy."5 Vậy, Đức Giêsu bước ra ngoài, đầu đội vương miện bằng gai, mình khoác áo choàng đỏ. Ông Philatô nói với họ: "Đây là Người!"6 Khi vừa thấy Đức Giêsu, các thượng tế cùng các thuộc hạ liền kêu lên rằng: "Đóng đinh, đóng đinh nó vào thập giá!" Ông Philatô bảo họ: "Các người cứ đem ông này đi mà đóng đinh vào thập giá, vì phần ta, ta không tìm thấy lý do để kết tội ông ấy."7 Người Do-thái đáp lại: "Chúng tôi có Lề Luật; và chiếu theo Lề Luật, thì nó phải chết, vì nó đã xưng mình là Con Thiên Chúa."8 Nghe lời đó, ông Phi-la-tô càng sợ hơn nữa.9 Ông lại trở vào dinh và nói với Đức Giêsu: "Ông từ đâu đến?" Nhưng Đức Giêsu không trả lời.10 Ông Philatô mới nói với Người: "Ông không trả lời tôi ư? Ông không biết rằng tôi có quyền tha và cũng có quyền đóng đinh ông vào thập giá sao?"11 Đức Giêsu đáp lại: "Ngài không có quyền gì đối với tôi, nếu Trời chẳng ban cho ngài. Vì thế, kẻ nộp tôi cho ngài thì mắc tội nặng hơn."12 Từ đó, ông Philatô tìm cách tha Người. Nhưng dân Do-thái kêu lên rằng: "Nếu ngài tha nó, ngài không phải là bạn của Caesar. Ai xưng mình là vua, thì chống lại Caesar."13 Khi nghe thấy thế, ông Philatô truyền dẫn Đức Giêsu ra ngoài. Ông đặt Người ngồi trên toà, ở nơi gọi là Nền Đá, tiếng Do-thái là Gabbatha.14 Hôm ấy là ngày áp lễ Vượt Qua, vào khoảng mười hai giờ trưa. Ông Philatô nói với người Do-thái: "Đây là vua các người!"15 Họ liền hô lớn: "Đem đi! Đem nó đi! Đóng đinh nó vào thập giá! "Ông Philatô nói với họ: "Chẳng lẽ ta lại đóng đinh vua các người sao?" Các thượng tế đáp: "Chúng tôi không có vua nào cả, ngoài Caesar."16 Bấy giờ ông Philatô trao Đức Giêsu cho họ đóng đinh vào thập giá.17 Chính Người vác lấy thập giá đi ra, đến nơi gọi là Cái Sọ, tiếng Do-thái là Golgotha; 18 tại đó, họ đóng đinh Người vào thập giá, đồng thời cũng đóng đinh hai người khác nữa, mỗi người một bên, còn Đức Giêsu thì ở giữa.19 Ông Philatô cho viết một tấm bảng và treo trên thập giá; bảng đó có ghi: "Giêsu Nazareth, Vua dân Do-thái."20 Trong dân Do-thái, có nhiều người đọc được bảng đó, vì nơi Đức Giêsu bị đóng đinh là một địa điểm ở gần thành. Tấm bảng này viết bằng các tiếng: Do-thái, La-tinh và Hy-lạp.21 Các thượng tế của người Do-thái nói với ông Philatô: "Xin ngài đừng viết: "Vua dân Do-thái", nhưng viết: "Tên này đã nói: Ta là Vua dân Do-thái"."22 Ông Philatô trả lời: "Ta viết sao, cứ để vậy!"23 Đóng đinh Đức Giêsu vào thập giá xong, lính tráng lấy áo xống của Người chia làm bốn phần, mỗi người một phần; họ lấy cả chiếc áo dài nữa. Nhưng chiếc áo dài này không có đường khâu, dệt liền từ trên xuống dưới. 24 Vậy họ nói với nhau: "Đừng xé áo ra, cứ bắt thăm xem ai được." Thế là ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Áo xống tôi, chúng đem chia chác, cả áo dài, cũng bắt thăm luôn. Đó là những điều lính tráng đã làm.25 Đứng gần thập giá Đức Giêsu, có thân mẫu Người, chị của thân mẫu, bà Maria vợ ông Cleopas, cùng với bà Maria Magdala.26 Khi thấy thân mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với thân mẫu rằng: "Thưa Bà, đây là con của Bà." 27 Rồi Người nói với môn đệ: "Đây là mẹ của anh." Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. 28 Sau đó, Đức Giêsu biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: "Tôi khát!"29 Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người.30 Nhắp xong, Đức Giêsu nói: "Thế là đã hoàn tất!" Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí.31 Hôm đó là ngày áp lễ, người Do-thái không muốn để xác chết trên thập giá trong ngày Sabbath, mà ngày Sabbath đó lại là ngày lễ lớn. Vì thế họ xin ông Philatô cho đánh giập ống chân các người bị đóng đinh và lấy xác xuống. 32 Quân lính đến, đánh giập ống chân người thứ nhất và người thứ hai cùng bị đóng đinh với Đức Giêsu. 33 Khi đến gần Đức Giê-su và thấy Người đã chết, họ không đánh giập ống chân Người. 34Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Người. Tức thì, máu cùng nước chảy ra. 35 Người xem thấy việc này đã làm chứng, và lời chứng của người ấy xác thực; và người ấy biết mình nói sự thật để cho cả anh em nữa cũng tin.36 Các việc này đã xảy ra để ứng nghiệm lời Kinh Thánh: Không một khúc xương nào của Người sẽ bị đánh giập. 37 Lại có lời Kinh Thánh khác: Họ sẽ nhìn lên Đấng họ đã đâm thâu.38 Sau đó, ông Joseph, người Arimatha, xin ông Philatô cho phép hạ thi hài Đức Giêsu xuống. Ông Joseph này là một môn đệ theo Đức Giêsu, nhưng cách kín đáo, vì sợ người Do-thái. Ông Philatô chấp thuận. Vậy, ông Joseph đến hạ thi hài Người xuống.39 Ông Nicodemus cũng đến. Ông này trước kia đã tới gặp Đức Giê-su ban đêm. Ông mang theo chừng một trăm cân mộc dược trộn với trầm hương. 40 Các ông lãnh thi hài Đức Giêsu, lấy băng vải tẩm thuốc thơm mà quấn, theo tục lệ chôn cất của người Do-thái.41 Nơi Đức Giêsu bị đóng đinh có một thửa vườn, và trong vườn, có một ngôi mộ còn mới, chưa chôn cất ai.42 Vì hôm ấy là ngày áp lễ của người Do-thái, mà ngôi mộ lại gần bên, nên các ông mai táng Đức Giêsu ở đó.
Xin mời Bạn cùng nghe đoạn nhạc dưới đây. Cám ơn Bạn đã lắng nghe
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét